Viết đoạn văn miêu tả cánh đồng trên quê hương trong đó sử dụng từ tượng hình, từ tượng thanh
0 thoughts on “Viết đoạn văn miêu tả cánh đồng trên quê hương trong đó sử dụng từ tượng hình, từ tượng thanh”
Ở quê hương tôi, điều mà tôi cảm thấy thích thú nhất làm ra thăm đồng vào buổi sáng. Trê đường đi ra đồng hai chị em tôi chạy nhảy tung tăng khắp chặng đường đi. Cánh đồng lúa rộng bao la, bát ngát, trải đầy những ánh nắng vàng của mặt trời. Những bông lúa non nghiêng nghiêng theo chiều gió, tựa đầu vào nhau như đang thì thầm điều bí mật gì đó. Những hạt sương còn đọng lại trên lá lúa bởi hôm qua có mưa lắc rắc vài hạt. Những bông lúa lấp lánh ánh vàng. Xa xa, những đàn cò kêu éc éc , bay lên trời rồi lại đậu xuống cánh đồng kia , cứ dập dình dập dình, bay qua rồi bay lại. Sau đó khoảng 6h , mấy người nông dân đang ra đồng thăm lúa, trên mặt ai cũng rạng rỡ bởi năm nay lúa tươi tốt chắc chắn sẽ có một vụ mùa màng bội thu. Cảnh đồng lúa buổi sớm bình dị là thế, sau này dù lướn lên có đi đâu xa tôi vẫn mãi không thể nào quên quê hương yêu dấu của mình.
Ai sinh ra trên đời cũng đều có quê hương của mình, quê hương gắn bó với tôi suốt 1 thời thơ ấu. Lớn lên phải học nhiều, tôi không còn được rong chơi khắp làng, được chạy nhảy tung tăng trên những ngả đường đất nâu như trước nữa. Tôi chỉ tìm thấy những ký ức xưa hiện về trong từng giấc mơ ngắn ngủi. Tôi bỗng nhớ tha thiết cái cảm giác được hoà mình vào những cơn gió xào xạc, được đứng giữa cánh đồng lúa xanh rì mà đuổi bắt chuồn chuồn. Đến mùa lúa chín, tôi đã từng được thưởng thức hương cốm thơm ngây ngất, được nếm vị ngon ngọt của thức quà quê. Những súc cảm ấy vẫn luôn trong tôi không gì xoá mờ được. Giờ đây, tuy thân thể tôi xa cách quê hương nhưng tâm hồn của tôi vẫn hướng về nó, vẫn luôn bên nó như chưa từng có sự chia ly. Tôi yêu quê hương của tôi nhiều lắm !
Ở quê hương tôi, điều mà tôi cảm thấy thích thú nhất làm ra thăm đồng vào buổi sáng. Trê đường đi ra đồng hai chị em tôi chạy nhảy tung tăng khắp chặng đường đi. Cánh đồng lúa rộng bao la, bát ngát, trải đầy những ánh nắng vàng của mặt trời. Những bông lúa non nghiêng nghiêng theo chiều gió, tựa đầu vào nhau như đang thì thầm điều bí mật gì đó. Những hạt sương còn đọng lại trên lá lúa bởi hôm qua có mưa lắc rắc vài hạt. Những bông lúa lấp lánh ánh vàng. Xa xa, những đàn cò kêu éc éc , bay lên trời rồi lại đậu xuống cánh đồng kia , cứ dập dình dập dình, bay qua rồi bay lại. Sau đó khoảng 6h , mấy người nông dân đang ra đồng thăm lúa, trên mặt ai cũng rạng rỡ bởi năm nay lúa tươi tốt chắc chắn sẽ có một vụ mùa màng bội thu. Cảnh đồng lúa buổi sớm bình dị là thế, sau này dù lướn lên có đi đâu xa tôi vẫn mãi không thể nào quên quê hương yêu dấu của mình.
Ai sinh ra trên đời cũng đều có quê hương của mình, quê hương gắn bó với tôi suốt 1 thời thơ ấu. Lớn lên phải học nhiều, tôi không còn được rong chơi khắp làng, được chạy nhảy tung tăng trên những ngả đường đất nâu như trước nữa. Tôi chỉ tìm thấy những ký ức xưa hiện về trong từng giấc mơ ngắn ngủi. Tôi bỗng nhớ tha thiết cái cảm giác được hoà mình vào những cơn gió xào xạc, được đứng giữa cánh đồng lúa xanh rì mà đuổi bắt chuồn chuồn. Đến mùa lúa chín, tôi đã từng được thưởng thức hương cốm thơm ngây ngất, được nếm vị ngon ngọt của thức quà quê. Những súc cảm ấy vẫn luôn trong tôi không gì xoá mờ được. Giờ đây, tuy thân thể tôi xa cách quê hương nhưng tâm hồn của tôi vẫn hướng về nó, vẫn luôn bên nó như chưa từng có sự chia ly. Tôi yêu quê hương của tôi nhiều lắm !