Share
Hay viet kich ban ve moi vu dam tau cua ma- ri-ô va giu- li et ta khac sach giao khoa
Question
Lost your password? Please enter your email address. You will receive a link and will create a new password via email.
Answers ( )
Ma-ri-o: – (Bước đến bên Giu-li-ét-ta) Xin lỗi. Mình có làm phiền cậu không ?
Giu-li-ét-ta: – (Vui vẻ) Ồ không, không! Mình đang nghĩ xung quanh chỉ toàn người người lớn, chẳng biết nói chuyện với ai. Cậu tên là gì ?
Ma-ri-o: – Mình là Ma-ri-o, 12 tuổi. Còn cậu?
Giu-li-ét-ta: – Mình là Giu-li-ét-ta, cũng 12 tuổi.
Ma-ri-o: – Cậu có vẻ lớn hơn tuổi đấy! Cậu đi cùng bố mẹ à?
Giu-li-ét-ta: – Không! Mình đang trên đường trở về nhà để gặp bố mẹ. Chắc bố mẹ đang mong mình lắm. Thế còn cậu?
Ma-ri-o: – (Hơi bối rối, nói nhỏ) Mình đang trên đường về quê.
Giu-li-ét-ta: – Biển đẹp quá Ma-ri-o nhỉ!
Ma-ri-o: – Ừ, mà gió bắt đầu lớn rồi đấy. Cậu về đi kẻo lạnh.
Giu-li-ét-ta: – Ừ. Vậy bọn mình gặp lại nhau vào ngày mai nhé. Chúc cậu ngủ ngon.
(Ma-ri-o đang định chúc bạn ngủ ngon thì một ngọn sóng lớn ập tới, xô cậu ngã dúi).
Giu-li-ét-ta: – Trời ơi! Cậu có sao không? Trán cậu chảy máu rồi kìa!
Ma-ri-o: – Mình không sao.
(Giu-li-ét-ta hoảng hốt chạy lại, quỳ xuống bên Ma-ri-o, lau máu trên trán bạn rồi dịu dàng gỡ chiếc khăn đỏ trên tóc băng cho bạn).
Giu-li-ét-ta: – Còn nói không sao nữa à. Sóng lớn nguy hiểm quá. Chắc cậu đau lắm. Nhưng mình đã băng máu trên trán cho cậu rồi.
Ma-ri-o: – Cảm ơn cậu, mình không đau đâu. Thôi cậu về phòng đi. Chúc cậu ngủ ngon.
Giu-li-ét-ta: – Chúc ngủ ngon. Tạm biệt!
(Hai bạn nhỏ chia tay, ai về phòng nấy) Ma-ri-o: – (Hét to) Giu-li-ét-ta! Cẩn thận! Giữ chặt nhé!
Giu-li-ét-ta: – (Hét to đáp lại) Ma-ri-ô! Tàu đang chìm. Mình sợ lắm!
Ma-ri-o: – (Hét to) Đừng sợ, Giu-li-ét-ta! Trông kìa, có một chiếc xuồng!
Người dưới xuồng: – Còn chỗ cho một đứa bé. Mau lên!
Ma-ri-o và Giu-li-ét-ta: – (Cùng leo ra) Tôi! Tôi!
Người dưới xuống: – Đứa nhỏ thôi! Nặng lắm rồi.
(Giu-li-ét-ta sững sờ, buông thõng tay, đôi mắt tuyệt vọng).
Ma-ri-o: -(Hét to) Giu-li-ét-ta! Xuống đi! Bạn còn bố mẹ…
Giu-li-ét-ta: – Nhưng…
(Giu-li-ét-ta chưa kịp phản ứng gì thì Ma-ri-ô đã ôm ngang lưng cô bé thả xuống nước).
Người dưới xuồng: – (Bảo nhau) Kìa! Kéo con bé lên mau!
(Nắm tay cô bé kéo lên).
Giu-li-ét-ta: – (Bật khóc nức nở, giơ tay vẫy) Ma-ri-ô! Vĩnh biệt.
Người dưới xuồng: – Cậu bé thật dũng cảm!
(Ma-ri-ô đứng bên mạn con tàu đang chìm dần, đầu ngửng cao, tóc bay trước gió).
Ma-ri-o: – (Bước đến bên Giu-li-ét-ta) Xin lỗi. Mình có làm phiền cậu không ? Giu-li-ét-ta: – (Vui vẻ) Ồ không, không! Mình đang nghĩ xung quanh chỉ toàn người người lớn, chẳng biết nói chuyện với ai. Cậu tên là gì ? Ma-ri-o: – Mình là Ma-ri-o, 12 tuổi. Còn cậu? Giu-li-ét-ta: – Mình là Giu-li-ét-ta, cũng 12 tuổi. Ma-ri-o: – Cậu có vẻ lớn hơn tuổi đấy! Cậu đi cùng bố mẹ à? Giu-li-ét-ta: – Không! Mình đang trên đường trở về nhà để gặp bố mẹ. Chắc bố mẹ đang mong mình lắm. Thế còn cậu? Ma-ri-o: – (Hơi bối rối, nói nhỏ) Mình đang trên đường về quê. Giu-li-ét-ta: – Biển đẹp quá Ma-ri-o nhỉ! Ma-ri-o: – Ừ, mà gió bắt đầu lớn rồi đấy. Cậu về đi kẻo lạnh. Giu-li-ét-ta: – Ừ. Vậy bọn mình gặp lại nhau vào ngày mai nhé. Chúc cậu ngủ ngon. (Ma-ri-o đang định chúc bạn ngủ ngon thì một ngọn sóng lớn ập tới, xô cậu ngã dúi). Giu-li-ét-ta: – Trời ơi! Cậu có sao không? Trán cậu chảy máu rồi kìa! Ma-ri-o: – Mình không sao. (Giu-li-ét-ta hoảng hốt chạy lại, quỳ xuống bên Ma-ri-o, lau máu trên trán bạn rồi dịu dàng gỡ chiếc khăn đỏ trên tóc băng cho bạn). Giu-li-ét-ta: – Còn nói không sao nữa à. Sóng lớn nguy hiểm quá. Chắc cậu đau lắm. Nhưng mình đã băng máu trên trán cho cậu rồi. Ma-ri-o: – Cảm ơn cậu, mình không đau đâu. Thôi cậu về phòng đi. Chúc cậu ngủ ngon. Giu-li-ét-ta: – Chúc ngủ ngon. Tạm biệt! (Hai bạn nhỏ chia tay, ai về phòng nấy) Ma-ri-o: – (Hét to) Giu-li-ét-ta! Cẩn thận! Giữ chặt nhé! Giu-li-ét-ta: – (Hét to đáp lại) Ma-ri-ô! Tàu đang chìm. Mình sợ lắm! Ma-ri-o: – (Hét to) Đừng sợ, Giu-li-ét-ta! Trông kìa, có một chiếc xuồng! Người dưới xuồng: – Còn chỗ cho một đứa bé. Mau lên! Ma-ri-o và Giu-li-ét-ta: – (Cùng leo ra) Tôi! Tôi! Người dưới xuống: – Đứa nhỏ thôi! Nặng lắm rồi. (Giu-li-ét-ta sững sờ, buông thõng tay, đôi mắt tuyệt vọng). Ma-ri-o: -(Hét to) Giu-li-ét-ta! Xuống đi! Bạn còn bố mẹ… Giu-li-ét-ta: – Nhưng… (Giu-li-ét-ta chưa kịp phản ứng gì thì Ma-ri-ô đã ôm ngang lưng cô bé thả xuống nước). Người dưới xuồng: – (Bảo nhau) Kìa! Kéo con bé lên mau! (Nắm tay cô bé kéo lên). Giu-li-ét-ta: – (Bật khóc nức nở, giơ tay vẫy) Ma-ri-ô! Vĩnh biệt. Người dưới xuồng: – Cậu bé thật dũng cảm! (Ma-ri-ô đứng bên mạn con tàu đang chìm dần, đầu ngửng cao, tóc bay trước gió).