hãy tưởng tượng để viết 1 ĐV khoảng 10 câu miêu tả chuyến đi liên lạc cuối cùng của Lượm ( ko chép mạng)

Question

hãy tưởng tượng để viết 1 ĐV khoảng 10 câu miêu tả chuyến đi liên lạc cuối cùng của Lượm ( ko chép mạng)

in progress 0
Dulcie 4 years 2021-04-22T18:59:21+00:00 2 Answers 21 views 0

Answers ( )

    0
    2021-04-22T19:00:58+00:00

    Sau khi học bài thơ “Lượm” xong, trong lòng tôi lại nhớ về hình ảnh về chú bé Lượm vô cùng đáng yêu và quả cảm . Đặc biệt là chuyến đi liên lạc cuối cùng và sự hi sinh của Lượm đã gây xúc động sâu sắc trong lòng tôi và tất cả người đọc . Không sợ đạn kẻ thù, Lượm đã dũng cảm băng qua mặt trận để làm tốt nhiệm vụ của mình. Hai từ ”vụt qua” thể hiện quyết tâm chiến đấu, hành động nhanh nhẹn, quả cảm của người một chiến sĩ tí hon , coi cái chết nhẹ tựa như lông hồng . Nhưng không may một viên đạn đã bắn trúng vào em và em đã hi sinh ngã xuống như bao chiến sĩ khác trong cuộc kháng chiến chống địch . Dòng máu tươi của Lượm đã đổ ra nhuộm thêm màu đỏ thẫm của lá cờ tổ quốc. Những từ ”nằm, nắm chặt, bay” vừa gợi tả lí tưởng chiến đấu cao đẹp, vừa thể hiện sự hi sinh thanh thản của người anh hùng dám xả thân vì đất nước quê hương. ”Lúa thơm mùi sữa” ý nói quê hương như đang ôm ấp, ru giấc ngủ ngon cho Lượm . Linh hồn bé nhỏ của người chiến sĩ tí hon này đã hóa thân vào quê hương, đất nước.

                       Xin hay nhất ạ

    0
    2021-04-22T19:00:59+00:00

    – “Cấp báo! Cấp báo!” – Tiếng hô của một bạn độ 10, 11 tuổi vang lên.

    – “Có tin tức gì sao?” – Đội trưởng đội liên lạc hỏi bạn nhỏ kia.

    – “Tuyến trên gửi thư tới. Cần một người mang mật thư tới chỗ đồng chí H!” – Cậu bé kia trả lời.

    – “Thưa đội trưởng, lần này hãy để em đi ạ!” – Lượm dõng dạc nói. Lượm là chiến sĩ liên lạc giỏi nhất trong đội của đồng chí Đ, được cấp trên rất tin tưởng và giao cho những nhiệm vụ cực kì quan trọng. Cậu bé chừng 11, 12 tuổi, đôi mắt sáng ngời ngời, vóc người nhỏ nhắn nhưng vô cùng nhanh nhẹn. Mọi lần, đồng chí Đ đều tin tưởng giao cho Lượm những nhiệm vụ quan trọng, nhưng không hiểu sao, lần này, anh lại có cảm giác bất an, nỗi lo lắng. Anh dè dặt hỏi lại:

    – Em chắc chứ Lượm? Anh có linh cảm không tốt về lần này…

    Lượm cười tươi, trả lời:

    – Hãy tin tưởng vào em. Em nhanh lắm, chạy thoăn thoắt ý! Địch em không sợ, chết em càng không sợ! Anh đừng quá lo!

    Đôi mắt sáng như sao, nụ cười tươi kia đã làm dịu đi sự lo lắng trong lòng một người đội trưởng, và anh đã đồng ý để Lượm đi làm nhiệm vụ lần này.

    Lượm đi ra ngoài, vụt nhanh thoăn thoắt qua cánh đồng. Gió nắng sớm đưa hương những bông lúa non lướt khẽ qua khuôn mặt cậu. Chiếc mũ ca lô thì nhấp nhô trên cánh đồng. Lượm đến đâu cũng được làn lúa rẽ sóng cho Lượm đi. Lượm chạy nhanh lắm, thoăn thoắt thoăn thoắt như chú sóc chuyền cành. Bỗng có tiếng nổ súng. “Bùm!”. Một dòng máu đỏ tươi chảy ra. Lượm ngã quỵ xuống, máu lênh láng thành vũng. Chiếc ca lô cũng rơi xuống, thấm màu đỏ của máu. Dù quá đau nhưng Lượm vẫn cố đứng dậy, tiếp tục, tiếp tục chạy! Sắp…sắp tới nơi rồi! Nhưng Lượm đã kiệt sức. Cậu để túi đựng thư liên lạc ở sau lưng, nằm đè lên nó. Cậu mong địch sẽ không phát hiện ra. Rồi Lượm mỉm cười, nhìn lên mặt trời. Kìa! Một chú chim đang vỗ cánh – đôi cánh của tự do! Lượm bắt đầu chìm vào giấc ngủ…một giấc ngủ mà vĩnh viễn sẽ không tỉnh dậy.

    Những bông lúa nặng trĩu, cong xuống. Những giọt sương long lanh rơi xuống, tựa như giọt nước mắt của lúa non tiếc thương cho một chiến sĩ liên lạc quả cảm.

    “Chú bé loắt choắt

    Cái xắc xinh xinh

    Cái chân thoăn thoắt

    Cái đầu nghêng nghêng

    Ca lô đội lệch

    Mồm huýt sáo vang

    Như con chim chích

    Nhảy trên đường vàng.”

    #nguyentrucquynh1511

Leave an answer

Browse

Giải phương trình 1 ẩn: x + 2 - 2(x + 1) = -x . Hỏi x = ? ( )