Giúp mik với chiều mik cần r (k copy, k chép mạng)

Question

Giúp mik với chiều mik cần r (k copy, k chép mạng)
giup-mik-voi-chieu-mik-can-r-k-copy-k-chep-mang

in progress 0
Thành Công 3 years 2021-07-18T22:30:28+00:00 2 Answers 10 views 0

Answers ( )

    0
    2021-07-18T22:31:37+00:00

    Mỗi người đều có những kỉ niệm thời ấu thơ tươi đẹp, khó phai trong lòng.  Nhưng kỉ niệm mà tôi nhớ mãi đó là ngày đầu tiên bước chân tới mái trường tiểu học. Nhanh thật ! Vậy là đã trôi qua những năm tháng gắn bó với mái trường này rồi sao ?! Tôi còn nhớ cái ngày còn nhỏ, vừa bước chân tới trường đã sợ sệt , nép sau lưng mẹ. Ngẫm về lúc mà tôi phải xa mẹ mà tôi thấy buồn. Rồi mẹ cũng cảm nhận được sự run sợ của tôi , mẹ nói rằng : “Đến lúc nào đó, con sẽ phải học , phải biết đoc, biết viết, biết tự lập để mai sau thành đạt rồi trên con đường con chọn và đó là lúc này. Con có nhìn thấy những anh chị kia không ? Các anh chị đều hải trải qua sự sợ hãi như con bây giờ đấy, nhưng họ đã dũng cảm , vượt qua trưởng ngại của bản thân để được như bây giờ. Nếu như con muốn được đeo nhưng chiếc khăn quàng đó thì hãy cố lên.” Sau khi mẹ nói vậy , tôi cảm thấy động lực nào đó thúc đẩy tôi tiến về phía trước mà tôi không biết nó từ đâu ra . “Đó là sự dũng cảm đấy con à” – Mẹ tôi đứng sau nhẹ nhàng nói. Tôi đi đến chỗ ngồi của mình , bắt đầu giờ chào cờ. Tôi ngạc nhiên khi thấy các anh chị đến gần tôi, nắm lấy đôi tay tôi dắt đi. Tôi quay lại phía mẹ, thấy bóng mẹ đã đi xa mất hút. Nhưng vì không muốn bỏ lỡ buổi lễ trang trọng đó , tôi đã dũng cảm ngoái đầu lại, hòa vào không khí nhộn nhịp của mái trường tiểu học. Ngày hôm đó đã in dấu trong trái tim tôi đến tận bây giờ

    0
    2021-07-18T22:31:59+00:00

        Ôi! Thời gian sao trôi qua nhanh thật đấy. Mới tung tăng vui chơi, vô tư thì giờ đây tôi đà là học sinh lớp bảy rồi. Tôi thực sự rất nhớ những chuyến vui chơi của tôi lúc nhỏ. Lúc ấy, chẳng cần phải suy nghĩ gì nhiều và tuổi thơ của tôi là những chuỗi ngày đáng nhớ.

        Tết trung thu vừa rồi đã khiến tôi sực nhớ đến chuyện lúc tôi bốn tuổi. Ngày trước Tết trung thu, ba mẹ dắt tôi đi mua lồng đèn. Đường phố đông nghịt người. Khó khăn lắm, cả nhà tôi mới chen vào được một tiệm bán lồng đèn. Đứng trước những chiếc lồng đèn đủ màu sắc, đa dạng về hình dạng, kiểu dáng tôi hoa cả mắt. Ba bảo: “Văn! Con lựa một chiếc đi”. Chà chà, biết lấy chiếc nào đây? Nhìn quanh ca tiệm rồi lên tiếng rất nhỏ chỉ đủ để mình tôi nghe: “Con muốn mua hết!”. “Sao, lựa nhanh đi con” – Mẹ tôi thúc giục. Lại đứng nhìn quanh một lần nữa, lần này tôi phát hiện chú bướm màu hồng xinh xinh đang núp bên anh Siêu nhân, vốn thích màu hồng, vừa thấy nó là tôi chỉ vào nó và đòi mua nó cho bằng được. Chú bán hàng lấy bé Bướm ra cho tôi. Ôi! Nó dễ thương làm sao ấy. Mặc dù nó không to bằng như con bướm bên tiệm kia, nhưng nó thật sự rất ấn tượng đối với tôi. Cả thân nó màu hồng, đôi cánh hồng nhạt, thêm vào đó là những sợi dây tua rua trông thật là thích mắt. Hai cọng râu cong cong rất đáng yêu. Nó là lồng đèn điện tử, mỗi lần tôi bật công tắc lên là nó chạy vòng vòng, ánh sáng rực rỡ cả xung quanh. Tôi thích lắm các bạn à!

        Đêm đó tôi cảm thấy rất vui. Tối đến, tôi không tài nào ngủ được. Nằm trên chiếc giường nhỏ bé, tôi cứ xoay qua xoay lại, trằn trọc mãi. Có vô số câu hỏi đặt trong đầu tôi: “Tết trung thu là như thế nào nhỉ?”, “Có vui không ta?”, …suy nghĩ miên man rồi cuối cùng tôi cũng ngủ thiếp đi. Ngày hôm sau vừa tỉnh giấc, tiếng ồn vang lên ở ngoài rộn vang cả khu xóm, à, thì ra là đám con nít trong xóm đang chuẩn bị cho tối nay Tết trung thu ấy mà. Vừa thấy tôi bước xuống phòng khách, mẹ cầm trên tay chiếc đầm màu đỏ nhạt lai vàng, nói: “Văn! Thử xem bộ này có hợp với con không ?”. Áo mới, a, đã quá đi mất. Tôi bỗng trở nên thích cái Tết này hẳn. Có đồ chơi mới nè, có quần áo mới nữa nè, còn được thưởng thức món bánh trung thu thơm ngon nữa chứ. Tối đến, con hẻm yên ắng thường ngày bỗng trở nên náo nhiệt hẳn, những chiếc lòng đèn của mọi người hòa hợp lại tạo nên nhiều màu sắc và đầy thú vị. Những bài hát trung thu vang lên, những đứa trẻ con xách theo lồng đèn của mình chạy vòng vòng trong hẻm. Người lớn thì dọn đồ ăn, trà bánh ra gần cửa để ngắm trăng, trò chuyện.

        Giờ đây những khoảnh khắc ấy vẫn còn đọng mãi trong  lòng tôi. Mong rằng, những truyền thống văn hóa tốt đẹp này sẽ luôn được mọi người trân trọng và giữ gìn

Leave an answer

Browse

Giải phương trình 1 ẩn: x + 2 - 2(x + 1) = -x . Hỏi x = ? ( )