Cảm nhận khổ 3 bài thơ Quê Hương…

Question

Cảm nhận khổ 3 bài thơ Quê Hương…

in progress 0
Ben Gia 4 years 2021-04-23T22:17:53+00:00 2 Answers 151 views 0

Answers ( )

    0
    2021-04-23T22:19:38+00:00

    Cảnh dân làng chài đón thuyền cá trở về được miêu tả như một bức tranh lao động náo nhiệt ,đầy ắp niềm vui:

                                  Ngày hôm sau ồn ào trên bến đỗ
                                  Khắp dân làng tấp nập đón ghe về
                                  Nhờ ơn trời, biển lặng, cá đầy ghe
                                  Những con cá tươi ngon thân bạc trắng.

    Những tính từ ồn ào, tất lập toát lên không khí đông vui.người đọc như thực sự được nhập vào cái không khí ấy được nghe cả lời cảm tạ chân thành đất trời đã sóng biển yên lặng để người đi trà trở về an toàn với cá đầy ghe,được nhìn thấy những con cá tươi ngon thân bạc trắng vô cùng thích mắt

    Bốn câu thơ tiếp theo miêu tả người dân chài và con thuyền sau ra chuyến ra khơi:

                                   

    Dân chài lưới, làn da ngăm rám nắng,
    Cả thân hình nồng thở vị xa xăm;
    Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm
    Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ. đây chính là những câu thơ hay nhất tinh tế nhất của bài thơ .Câu đầu tả làn da ngăm rám nắng của người dân chài theo lối tả thực,câu sau lại tả bằng 1 cảm nhận rất lãng mạn:”cả thân hình nồn thở vị xa xăm”-thân hình vạm vỡ của người dân chài thấm đậm hơi thở của biển cả nồng nàn vị xa xăm của đại dương bao la.Cái hay, cái độc đáo của câu thơ là gợi tả  linh hồn và tầm vóc của những con người biển cả.Hai câu thơ miêu tả con thuyền nằm yên trên bến sau khi vật lộn với Sóng Gió trở về cũng là một sáng tạo nghệ thuậtsáng tạo độc đáo.Nhà thơ không chỉ thấy con thuyền nằm yên trên bến mà còn cảm thấy sự mệt mỏi của con thuyền và còn cảm thấy con thuyền như đang lắng nghe chất muối của đại dương đang thấm dần trong thớ vỏ của nó.Cũng như người dân chài con thuyền lao động ấy cũng thấm đẫm vị muối mặn của biển khơi.Con Thuyền vô tri vô giác bỗng trở nên có hồn.Không phải là một người con của làng chài thiết tha gắn bó với quê hương thì không thể viết được những câu thơ như thế!
    (mình đã cố gắng heet sức mong bạn tặng mình TLHN và 5***** VÀ CẢM ƠN,CHÚC BẠN HỌC HÀNH THUẬN LỢI Ạ)

    0
    2021-04-23T22:19:49+00:00

    Cả đoạn thơ là khung cảnh quê hương và dân chài bơi thuyền ra đánh cá, thể hiện được một nhịp sống hối hả của những con người năng động, là sự phấn khởi, là niềm hy vọng, lạc quan trong ánh mắt từng ngư dân mong đợi một ngày mai làm việc với báo kết quả tốt đẹp:

    Ngày hôm sau ồn ào trên bến đỗ
    Khắp dân làng tấp nập đón ghe về
    Nhờ ơn trời, biển lặng, cá đầy ghe
    Những con cá tươi ngon thân bạc trắng.

    Những tính từ “ồn ào”, “tấp nập” toát lên không khí đông vui, hối hả đầy sôi động của cánh buồm đón ghe cá trở về. Người đọc như thực sự được sống trong không khí ấy, được nghe lời cảm tạ chân thành đất trời đã sóng yên, biển lặng để người dân chài trở về an toàn và cá đầy ghe, được nhìn thấy “những con cá tươi ngon thân bạc trắng”. Tế Hanh không miêu tả công việc đánh bắt cá như thế nào nhưng ta có thể tưởng tượng được đó là những giờ phút lao động không mệt mỏi để đạt được thành quả như mong đợi.

    Sau chuyến ra khơi là hình ảnh con thuyền và con người trở về trong ngơi nghỉ:

    Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng
    Cả thân hình nồng thở vị xa xăm
    Chiếc thuyền im bến mỏi trở về năm
    Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ.

    Có thể nói rằng đây chính là những câu thơ hay nhất, tinh tế nhất của bài thơ. Với lối tả thực, hình ảnh “làn da ngăm rám nắng” hiện lên để lại dấu ấn vô cùng sâu sắc thì ngay câu thơ sau lại tả bằng một cảm nhận rất lãng mạn “Cả thân hình nồng thở vị xa xăm” – Thân hình vạm vỡ của người dân chài thấm đẫm hơi thở của biển cả nồng mặn vị muối của đại dương bao la. Cái độc đáo của câu thơ là gợi cả linh hồn và tầm vóc của con người biển cả. Hai câu thơ miêu tả về con thuyền nằm im trên bến đỗ cũng là một sáng tạo nghệ thuật độc đáo.

    Nhà thơ không chỉ thấy con thuyền nằm im trên bến mà còn thấy cả sự mệt mỏi của nó. Cũng như dân chài, con thuyền có vị mặn của nước biển, con thuyền như đang lắng nghe chất muối của đại dương đang thấm trong từng thớ vỏ của nó. Thuyền trở nên có hồn hơn, nó không còn là một vật vô tri vô giác nữa mà đã trở thành người bạn của ngư dân. Không phải người con làng chài thì không thể viết hay như thế, tinh như thế, và cũng chỉ viết được những câu thơ như vậy khi tâm hồn Tế Hanh hòa vào cảnh vật cả hồn mình để lắng nghe. Ở đó là âm thanh của gió rít nhẹ trong ngày mới, là tiếng sóng vỗ triều lên, là tiếng ồn ào của chợ cá và là những âm thanh lắng đọng trong từng thớ gỗ con thuyền.Có lẽ, chất mặn mòi kia cũng đã thấm sâu vào da thịt nhà thơ, vào tâm hồn nhà thơ để trở thành nỗi niềm ám ảnh gợi bâng khuâng kì diệu. Nét tinh tế, tài hoa của Tế Hanh là ông “nghe thấy cả những điều không hình sắc, không âm thanh như “mảnh hồn làng” trên “cánh buồm giương”… Thơ Tế Hanh là thế giới thật gần gũi, thường ta chỉ thấy một cách lờ mờ, cái thế giới tình cảm ta đã âm thầm trao cảnh vật: sự mỏi mệt, say sưa của con thuyền lúc trở về bến…”

Leave an answer

Browse

Giải phương trình 1 ẩn: x + 2 - 2(x + 1) = -x . Hỏi x = ? ( )