phát biểu cảm nghĩ về món quà tuổi thơ mà

Question

phát biểu cảm nghĩ về món quà tuổi thơ mà

in progress 0
Gia Bảo 3 years 2021-07-09T10:10:33+00:00 2 Answers 21 views 0

Answers ( )

    0
    2021-07-09T10:11:45+00:00

    Tuổi thơ của tôi được lớn lên trong vòng tay ấm êm của mẹ,được sự bảo bọc,chăm sóc của cha.Được sự quan tâm và ủng hộ của bạn bè….Tôi đuoẹc lớn lên trong điều kiện và hoàn cảnh tốt đẹp và cùng với tuổi thơ ấy,là bao nhiêu là đồ vật mà mỗi thứ đều mang cho tôi những kỉ niệm khó quên,những hồi ức đáng nhớ về một thời còn bồng bột,trẻ con ,ngốc nghếch đến không tưởng.Và trong những đồ vật ấy,thứ để cho tôi một hồi ức mãnh liệt và cũng là cho tôi một bài học nhớ đời mà đến bây giờ ,tôi vẫn không sao dám quên,đó chính là quyển sổ mà mẹ đã tặng cho tôi hồi năm lớp 2

    Thuở ấy,thuở xa lắm rồi,lúc đó,tôi chỉ mới tám tuổi,vẫn còn ngây ngô giống nhue một trang giấy trắng tinh khôi vậy.Hôm sinh nhật lần thứ tám đó,chỉ nhận được quà mà mẹ tặng thôi.Lòng tôi đã tưng bừng ,vui vẻ lắm rồi.Tôi vẫn còn nhớ như in,hộp quà ấy màu hồng phấn có điểm một vài chấm màu đỏ thẩm ,xinh đẹp giống như màu của đóa hoa cẩm chướng rực sắc vậy.Làm cho tôi cũng mải mê ngắm nhìn.Lúc cầm kéo mở quà,tôi cẩn thận,tỉ mỉ giống như đó là một bảo bối vậy.Sau khi mở được thì đập vào mắt của tôi là một quyển sổ màu xanh nhàn nhạt xen lẫn với màu thiên thanh và trắng,giống như những bầu trời lúc gợn mây vậy.Đúng cái màu mà tôi thích nhất.Lúc đó,đối với tôi ,cái quyển sổ đó đã chiếm hết những suy nghĩ của tôi rồi,nên lúc đó ,toàn bộ lời chúc và các món quà khác thì em đã không còn nhớ rõ nữa.

    Đến bây giờ,khi nghĩ lại tôi vẫn cảm thấy đau đầu  cho cái tính cách trẻ con của mình ngày đó.Bây giờ ,quyển sổ đó đã có trở nên cũ rồi ,không còn mới như trước nữa.Nhưng bên trong là ngập tràn những nét chữ méo mó của tôi từ thuở còn bé,nhìn lại mới thấy nó ý nghĩa và đẹp viết bao

    Hồi ức năm đó,quyển sổ được tặng vẫn còn ở trên tau của tôi,tôi ngẫm nghĩ mà âm thầm cảm ơn mẹ.Vì món quà mà mẹ tặng ngày ấy….Nó không phải là một món đồ chơi rồi cũng mau chán,cũng không phải là những bộ đồ rồi cũng chẳng thể mặc vừa nữa.Mà nó là một cuốn sổ,để tôi viết lại nhật ký những ngày lớn lên của mình,để tôi dõi theo từng ngày tháng trường thành của mình rồi tự hào và hạnh phúc 

    Cảm ơn mẹ,cảm ơn tôi của quá khứ đã để lại nhiều kỉ niềm đẹp,để mỗi lần nhớ lại tôi lại cảm thấy tự hào và may mắn

    Tôi lại cười rồi thận trọng viết dòng chữ bằng bút máy thật đẹp 

    “Cảm ơn cậu,chằng đường trước cậu đã làm rất tốt,quãng đường tiếp theo tớ sẽ tự đi,sẽ cố gắng và sẽ luôn rực sáng trên sân khấu của chính mình ,hãy tin tớ nhé!”

    0
    2021-07-09T10:11:57+00:00

    Lúc còn nhỏ, khi tôi khoảng 4 tuổi, tôi có 1 món quà do mẹ để tiền mua cho tôi. Đó chính là 1 con lật đật , tuy nó không đắt tiền nhưng tôi rất yêu quý. Tôi xem con lật đật ấy như 1 báu vật thời tuổi thơ của tôi.

    Đây là món quà ý nghĩa nhất với tôi từ trước đến giờ và đó cũng là món quà đầu tiên mà mẹ tặng cho. Cho đến bây giờ tôi vẫn còn giữ món quà này. Lật đật làm bằng nhựa, với nhiều màu sắc sặc sỡ. Hình thù con lật đật thật ngộ nghĩnh, béo tròn béo trục, nhìn giống như 1 khối cầu tròn xoe. Nó có cái bụng phệ như bụng ông địa trong đoàn múa lân. Cái đầu nhỏ tròn, gắn liền với cái thân hình chẳng cố định và nó cũng chẳng có tay chân gì cả.

    Tôi yêu quý nó không chỉ vì nó đẹp mà nó còn chứa đựng đầy tình cảm của mẹ dành cho tôi. Nó thật rất dễ thương, lúc nào nó cũng đứng yên trên đầu giường của tôi. Mỗi khi tôi sờ vào nó, nó lại lắc lư và nở nụ cười thật tươi. Đã có lúc tôi ngắm nghía món quà này mà lòng tự hào vì có món quà là sự chắt chịu, dành dụm của mẹ. Nhìn nó tôi lại nghĩ đó là tình cảm và cũng là sự quan tâm mẹ đã dành cho mình. Quả thật tôi tự hào về mẹ. Mẹ đã cho tôi vóc hình, mẹ cho tôi cái ăn, cái mặt. Mẹ còn cho tôi cả 1 thời ấu thơ hồn nhiên, trong sáng.

    Tôi thật sự cảm ơn mẹ vì món quà quý giá này. Không chỉ nó là một món đồ chơi mà còn là 1 món quà có ý nghĩa rất lớn. Vì con lật đật chẳng bao giờ bị ngã, dù đặt nó nằm xuống ở tư thế nào thì nó vẫn đứng lên nhanh chóng vì thế nó có tên là “con lật đật”. Những lúc ngã và khóc mẹ đã đưa con lật đật ra cho tôi và nói rằng:” con nhìn xem! Lật đật ngã mà đã khóc đâu. Nó lại đứng chững lên rồi này”. Thế là tôi nín khóc. Trong suốt năm tháng tôi cắp sách tới trường, món quà này đã trở thành người bạn thân thích của tôi. Mỗi khi buồn hay vui tôi đều chia sẻ cùng nó.

    Nhìn thấy nó tôi thấy như được mẹ ở bên, đang nhắc nhở, động viên tôi: “hãy cố gắng lên con, đừng nản lòng, nếu vấp ngã thì hãy đứng lên. Hãy noi gương theo con lật đật, nó chẳng bao giờ khóc khi ngã cả. Mẹ và lật đật sẽ mãi ở bên con”.

    Bây giờ tôi mới hiểu hết ý nghĩa của món quà mẹ tặng. Thế nên tôi rất quyết tâm, vượt qua những khó khăn để biến mong ước của mẹ thành hiện thực.

Leave an answer

Browse

Giải phương trình 1 ẩn: x + 2 - 2(x + 1) = -x . Hỏi x = ? ( )