Kể về 1 món quà mà em yêu thích nhất. Không spam (sao chép ) nha các bạn.

Question

Kể về 1 món quà mà em yêu thích nhất.
Không spam (sao chép ) nha các bạn.

in progress 0
Helga 3 years 2021-07-10T06:47:48+00:00 2 Answers 6 views 0

Answers ( )

    0
    2021-07-10T06:48:58+00:00

    Nope là một chú mèo rất dễ thương. Chả là năm lớp 4, nhân dịp sinh nhật nên bố mẹ đã mua tặng cho tôi một chú mèo xám vằn, loại vật mà tôi yêu thích. Lúc mới về chú rất nhút nhát, chỉ biết nằm ở góc tường thu lu người và buồn. Đến bửa chú chỉ ăn vài miếng rồi tiếp tục hành trình ngủ đông của mình. Được một thời gian khi đã thích nghi với môi trường xa lạ Chú lại trở thành một chú hề cho cả nhà. Lắm lúc Chú đẩy banh, rồi lấy mũi đẩy viên bi vờn qua vờn lại. Tuy hơi hề nhưng Nope biết suy nghĩ lắm! Tôi và Chú là hiểu nhau nhất. Mỗi khi học bài Chú đều quanh quẩn bên tôi, lúc thì trèo lên bàn đẩy đẩy cây viết, lúc thì cuộn tròn mình ngủ sát bên đùi tôi. Ôi, Nope thật đáng yêu làm sao! Lắm lúc tôi ngồi ngắm Nope và thấy Chú có một vẽ đẹp riêng. Bộ lông chú óng mượt xám xám lại xen vào vài cái vằn đen. Hai cái tai vểnh lên lâu lâu lại cọ quậy như chú ý lắng nghe gì đó.

    Cặp mắt tròn long lanh nổi bật là hai con ngươi đen nhánh hiện ra. Cái mủi hồng hồng lúc nào cũng ươn ước đánh mùi rất tài. Chân của Chú thì thoăn thoắt mỗi khi có báo động ở đâu chú đều khẩn cấp lao tới liền nhưng chẳng bao giờ nghe tiếng động cả bởi lớp chân có những đệm thịt rất êm và mịn. Tính tình của chú lại càng đáng mến hơn. Mỗi lần tôi vui chú chú chạy nhãy với tôi. Chú trèo lên cây lại nhảy xuống, chạy xung quanh thỉnh thoảng lại cào tôi một cái nhẹ, lúc thì cắn quần rồi chạy y hệt sợ tôi rượt. Những lúc âu yếm, chú nằm gọn trong lòng tôi đòi tôi vuốt ve bộ lông từ khóe mắt xuống tai.

    Những lúc tôi buồn hay bị bệnh nhìn vẽ mặt tôi dường như Nope hiểu. Nó như muốn chia buồn với tôi. Nó nằm xuống cạnh tôi lặng im, chẳng đùa giởn như mọi hôm nữa. Tôi mỉm cười nói khẽ: “Chị không giận em đâu mèo cưng ơi!”. Nhưng cu cậu vẫn chẳng vui mà còn lại làm nũng nữa cơ. Đúng thiệt là con mèo lắm trò! Suốt thời gian đó Nope là một người bạn thân của tôi lúc vui cũng như lúc buồn. Phải nói là người bạn tri kỉ của tôi thời học cấp I. Từ khi hoàn thành chương trình cấp I phải di cư vào trường nội trú thân yêu tôi phải xa Nope. Trước hôm đi tôi cùng cả nhà và mèo Nope nữa, cùng nhau quây quần bên mâm cơm ấm cúng.

    Mọi người nói cười vui vẽ còn tôi thì gắp cho mèo Nope những thứ ngon. Hôm sau, khi chia tay, mọi người. Đây là giờ cao điểm sao ngăn được những giọt lệ rơi. Tôi khóc, mẹ tôi cũng khóc và rồi tôi phải đi, nhưng kìa mèo Nope và nũng nịu như không muốn cho đi. Lúc này tôi khóc càng to và chạy thật nhanh lên xe mặc cho mèo Nope ngơ ngác đứng nhìn rồi buông một tiếng “meo”.

    Thời gian qua, tôi cứ ngóng từng ngày để được về với gia đình và mèo Nope dù chỉ hai ngày. Mỗi lần về Nope mừng lắm, nó lúc nào cũng ở bên tôi không rời, thậm chí lúc tôi ngủ nó cũng trèo lên giường chui vào chăn ngủ cùng. Thời gian cứ thế đi cho đến một ngày tôi nhận được tin mèo Nope qua đời vì bệnh tự dưng sống mũi tôi cứ cay cay, tôi núp vào một góc, nước mắt giọt ngắn giọt dài, tôi cứ thế nức nở nhớ mèo Nope. Một người bạn tri kỉ, luôn bên tôi lúc tôi vui tôi buồn mà bây giờ lại bỏ tôi một cách thản nhiên như vậy. Và tôi cũng thầm chúc Nope “ở bên kia thế giới” sẽ luôn vui vẻ như những ngày cùng chơi với tôi.

    “Nope ơi! Chị yêu em nhiều”

    Đến tận bây giờ, những khi buồn tôi lại nhớ đến Nope. Và cứ nghĩ đến những ngày bên Nope lòng tôi thắt lại. “Tại sao trên đời lại có con vật đáng yêu như vậy nhỉ?”

    0
    2021-07-10T06:49:22+00:00

    BÀI THAM KHẢO :

    Từ thời thơ ấu cho đến bây giờ , tôi đã nhận được không biết bao nhiêu là quà từ những người thân và bạn bè . Nhưng món quà mà tôi yêu quý nhất và chẳng bao giờ muốn rời xa không phải là vật gì đáng giá , mà chỉ là một chiếc vòng đeo tay bằng inox rất xinh . Sở dĩ tôi quý chiếc vòng này vì khi đeo nó , tôi nhớ lại thời bé thơ của mình , nhớ lại những lỗi gian truân của mẹ tôi .

    Chúng tôi có năm chị em . Khi em trai út của tôi vừa mới được tám tháng tuổi , thì người cha thân thương đã xa rời mẹ con tôi mãi mãi . Lúc đó mẹ tôi mới ngoài 30 tuổi . Chồng mất , một thân một mình với đàn con thơ , đứa lớn nhất chỉ 11 tuổi , mẹ tôi đã phải vất vả trăm bề để nuôi nấng chúng tôi nên người . Ấy thế mà chúng tôi không đứa nào dở dang việc học . Mẹ tôi làm ở phòng kĩ thuật của xưởng Bason ( chuyên đóng và sửa chữa tàu ) . Mẹ thức dậy từ 5 giờ sáng để lo điểm tâm và phần cơm trưa cho chúng tôi , sau đó tranh thủ cho kịp chuyến xe đưa đón công nhân . Buổi chiều trước khi về nhà , mẹ phải ghé chợ để chuẩn bị cho bữa ăn của chúng tôi ngày hôm sau . Mặc dù làm việc văn phòng theo giờ hành chính nhưng để có thêm thu nhập cao , mẹ sẵn sàng đăng kí theo giờ làm thêm với công việc mà ở đó khó có thể tìm được bóng dáng của người phụ nữ , đó là cạo ghỉ dưới những chiếc tàu đang được sửa chữa .

    Mẹ tôi là thế , vì chúng tôi , mẹ chấp nhận và chịu đựng tất cả . Mẹ đã cho bốn chị em chúng tôi mỗi đứa một chiếc vòng inox có khắc tên và hình chim phượng hoàng rất đẹp mà mẹ đã nhờ các chú công nhân làm cho . Tôi rất thích và luôn đeo nó ở tay . Đôi khi có mấy đứa bạn hỏi , tôi nói rằng này là của mẹ cho tôi từ khi mới học lớp 2 . Tụi nó nói rằng chắc ngày xưa tôi béo phì lắm . Thật sự là vì chiếc vòng được làm hơi rộng , nên khi tôi lớn vẫn đeo vừa .

    Bây giờ tôi đã có gia đình , việc tìm mua một món trang sức mô-đen hợp thời trang không phải là chuyện khó . Nhưng tôi vẫn thích đeo chiếc vòng ấy – chiếc vòng mà tôi xem như là kỉ vật mẹ dành cho tôi . Vì chiếc vòng đã nhắc nhở tôi rằng tất cả chúng tôi có được như ngày hôm nay là do công lao của mẹ . Vì tuổi thơ của chúng tôi mà mẹ đã không quản ngày đêm , không ngại nhọc nhằn . Chiếc vòng này gợi cho tôi nhớ lại quá khứ vô cùng khó khăn , nhưng chúng tôi luôn cảm thấy hạnh phúc và bình an vì được ấp ủ trong vong vòng tay yêu thương của mẹ . Mẹ ơi , chúng con yêu mẹ nhiều lắm !

    CHO MIK XIN HAY NHẤT AK

Leave an answer

Browse

Giải phương trình 1 ẩn: x + 2 - 2(x + 1) = -x . Hỏi x = ? ( )