đoạn văn kể về những kỷ niệm buồn đáng nhớ ko copy mạng

Question

đoạn văn kể về những kỷ niệm buồn đáng nhớ
ko copy mạng

in progress 0
Gerda 3 years 2021-07-10T01:34:01+00:00 2 Answers 12 views 0

Answers ( )

    0
    2021-07-10T01:35:02+00:00

                                                 Bài làm 

        Hẳn ai trong số chúng ta , ai ai cũng nhận được sự yêu thương chiều chuộng của ông bà ngoại . Mình cũng vậy – đặc biệt nhất đó chính là ông bà ngoại . Vì từ lúc mới sinh ra được đến 8 tháng tuổi thì ông bà ngoại là người đã nuôi mình , do bố mẹ mình đi làm ăn xa . Mình sinh ra tại Hàn Quốc mặc dù mang quốc tịch Việt Nam , nhưng do quá bận bịu về công việc nên bố mẹ mình quyết định gửi mình về quê nhờ ông bà ngoại chăm sóc . Vì vậy tuổi thơ đẹp đẽ của mình tràn đầy hình bóng yêu thương của ông bà . Mình chưa từng bị đánh , đi đâu cũng được đi theo . Nhưng khi lên 4 tuổi mình đã phải chuyển ra Hà Nội học tập , tại mọi người nghĩ Hà Nội sẽ là một môi trường tốt có thể giáo dục mình tốt hơn . Nhưng mình chuyển sang sống cùng mẹ , năm mình học lớp 5 bố mình mới về . Có lẽ mình sẽ mãi hạnh phúc vì sống trong gia đình sung túc , mặc dù rất ít khi mình được gặp ông bà nữa do quá xa . Nhưng thật không ngờ vào năm 2017 , ông nghoại mình đã mãi mãi ra đi . Không bao giờ mình có thể tin được sự thật lại như thế . Mình là đứa cháu được cưng chiều nhất . Vì thế ông rất yêu thương mình .  Khi nhớ lại cãi ngày ông mất mình vô cùng hối hận : ” tại sao mình không thể về sớm hơn để gặp mặt ông lần cuối ? ” ; ” tạo sao lúc đấy mình lại vì tham gia văn nghệ mà để không về kịp ?” Hàng ngàn câu hỏi được đặt ra . Trước khi ông mất , điều ông trăn trối cuối cùng là muốn gặp mình vậy mà mình không về kịp . Sau khi về thì ông đã mất được gần 1 tiếng , mình không kịp để nhìn ông lần cuối . Mình gần như không tin vào những gì mình đang nhìn thấy . Thế nhưng mình lại càng phải kìm nén cảm xúc vào trong lòng vì mình không thể làm mẹ và bà thêm đau được . Trong đầu mình lúc đó tràn ngập những tiếng cười yêu thương trong tuổi thơ . Những của ngon ông đều dành cho mình . Mặc dù ông không nghe được ( sau 1 trận tai biến ) nhưng khi mình gọi cho bà , ông vẫn luôn tranh điện thoại để nói chuyện với mình . Đôi vài gầy gò suốt ngày cõng mình trên lưng khi còn bé , dỗ cho mình ăn . Mà sao giờ hình bóng ấy ra đi sao mà lặng lẽ thế , sao mà mất mát thế . Mình hối hận lại những lúc mà giận dỗi ông , những lúc trách ông . Mình đã qua vô tâm vì nghĩ rằng ông sẽ qua khỏi . Cảm ơn ông đã mang lại cho cháu một tuổi thơ đẹp nhất . Cảm ơn bạn vì đã cho phép mình viết đoạn văn này .

    0
    2021-07-10T01:35:49+00:00

    Ai cũng đầy ắp những kỉ niệm của một thời thơ ấu. Đặc biệt, những buổi đầu cắp sách đến trường, được gặp gỡ và làm quen với biết bao thầy cô, bạn bè sẽ luôn là những kỉ niệm mãi mãi không bao giờ quên.

    Những ngày đầu đi học, tôi luôn được cô giáo khen viết chữ đẹp và đều. Em học rất khá môn tập viết tuy nhiên lại không giỏi môn toán. Đây là môn học mà em sợ nhất. Cô giáo mặc dù đã giảng dạy, hướng dẫn em làm bài rất cẩn thận và tỉ mỉ tuy nhiên do bản thân sợ môn học này nên những lời cô giảng dạy em không hiểu hết. Biết vậy, nên cô đã đổi chỗ cho em ngồi cạnh Hà – một trong những bạn học giỏi toán nhất lớp – để học tập cùng nhau. Cùng nhau làm bài tập nhóm đã giúp cho em tiến bộ hơn rất nhiều. Em đã học được phương pháp học toán của bạn. Thậm chí, trong những bài toán khó, bạn còn hướng dẫn em cách tiếp cận vấn đề và phương pháp giải phù hợp. Từ một học sinh yếu môn toán, em đã bắt đầu có niềm đam mê và yêu thích với môn học này.

    Có một lần trong một bài kiểm tra toán, em không làm được bài. Em ngồi loay hoay gần như cả buổi để giải. Hà thấy vậy liền viết viết ra một tờ nháp. Sau đó, bạn vo vo lại rồi nhẹ nhàng đưa cho em. Em cảm thấy rất vui khi được bạn giúp đỡ nhưng đồng thời cũng thấy bứt rứt trong lòng. Rồi em cầm tờ giấy đã vò nhét vào học bàn. Em chợt nhớ lời cô giáo dạy: “Thất bại là mẹ thành công”. Em không muốn bản thân mình cứ mãi yếu kém môn toán. Hà cũng thúc giục em giở tờ giấy ra chép. Nhưng bản thân em kiên quyết từ chối và tiếp tục ngồi suy nghĩ cách làm. Khi chỉ còn khoảng năm phút thì hết giờ làm bài, tự dưng những lời cô giáo giảng như hiện về trong tâm trí em. Một hồi viết nháp các công thức đã học, em chợt phát hiện ra mình đã bỏ quên mất một phép tính. Em vội vàng sửa lại bài làm. Khi trống báo hiệu kết thúc giờ kiểm tra cũng là lúc em hoàn thành bài thi.

    Cô giáo trả bài kiểm tra và em được điểm 8 – một kết quả xứng đáng với sự nỗ lực của bản thân, Hà cũng rất vui khi thấy em đã học khá hơn trước. Đến bây giờ mỗi khi nhắc lại, tôi lại thấy hân hoan trong lòng.

Leave an answer

Browse

Giải phương trình 1 ẩn: x + 2 - 2(x + 1) = -x . Hỏi x = ? ( )