Trong cuộc sống có lẽ điều làm con người thư giãn nhất đó là được ngắm nhìn khung cảnh yên bình nơi quê hương mình. Mỗi khung cảnh dù là triền đê xanh mướt hay mái đình làng cổ kính rêu phong đều chứa đựng giá trị tinh thần đáng quý. Ở nơi em đang sống, có lẽ dòng sông sau nhà chính là khung cảnh êm đềm nhất mà em thích chìm đắm vào nó những lúc mệt nhọc.
Con sông uốn lượn bao trọn cả khu xóm, nước sông luôn thay đổi theo mùa. Mùa hạ dòng nước trong veo như một chiếc gương khổng lồ in trọn bầu trời rộng lớn, nước chảy êm xuôi, hiền hòa. Mùa mưa nước sông màu vàng sẫm, chảy cuồn cuộn mang theo bao nhiêu phù sa bồi đắp cánh đồng. Dọc hai bên bờ sông là những nương dâu, bãi mía tốt tươi và từng khóm tre xanh nghiêng mình soi bóng xuống mặt nước. Buổi sáng, các bà các chị ra bến họp chợ, vài anh thanh niên khỏe mạnh giong thuyền ra mặt sông đánh cá, tiếng cười tiếng nói vang vọng cả một khúc sông. Hoàng hôn, từng làn khói lam chiều theo mái nhà bay lên được gió thổi ra bãi trông con sông còn thơ mộng diệu kì. Người lớn trẻ con ra sông tắm mát, dòng sông như dang đôi tay ôm tất cả vào lòng mà vỗ về. Mặt trời tỏa những tia nắng cuối cùng xuống dòng sông tạo nên thứ ánh sáng lấp lánh như pha lê. Dòng sông vẫn chảy trôi theo năm tháng, trải qua bao mùa nước nổi, chứng kiến bao lớp người trưởng thành, sông vẫn là nơi chất chứa nhiều kỉ niệm thuở thiếu thời của chúng tôi.
Để rồi mai này, dù xa quê, nơi đất khách tôi cũng nhớ về con sông như nhớ một người bạn tuổi thơ. Khi ấy, dòng sông lại cuộn trào trong kí ức, chảy mãi trong tâm trí tôi một cảnh đẹp của quê hương.
Answers ( )
Trong cuộc sống có lẽ điều làm con người thư giãn nhất đó là được ngắm nhìn khung cảnh yên bình nơi quê hương mình. Mỗi khung cảnh dù là triền đê xanh mướt hay mái đình làng cổ kính rêu phong đều chứa đựng giá trị tinh thần đáng quý. Ở nơi em đang sống, có lẽ dòng sông sau nhà chính là khung cảnh êm đềm nhất mà em thích chìm đắm vào nó những lúc mệt nhọc.
Con sông uốn lượn bao trọn cả khu xóm, nước sông luôn thay đổi theo mùa. Mùa hạ dòng nước trong veo như một chiếc gương khổng lồ in trọn bầu trời rộng lớn, nước chảy êm xuôi, hiền hòa. Mùa mưa nước sông màu vàng sẫm, chảy cuồn cuộn mang theo bao nhiêu phù sa bồi đắp cánh đồng. Dọc hai bên bờ sông là những nương dâu, bãi mía tốt tươi và từng khóm tre xanh nghiêng mình soi bóng xuống mặt nước. Buổi sáng, các bà các chị ra bến họp chợ, vài anh thanh niên khỏe mạnh giong thuyền ra mặt sông đánh cá, tiếng cười tiếng nói vang vọng cả một khúc sông. Hoàng hôn, từng làn khói lam chiều theo mái nhà bay lên được gió thổi ra bãi trông con sông còn thơ mộng diệu kì. Người lớn trẻ con ra sông tắm mát, dòng sông như dang đôi tay ôm tất cả vào lòng mà vỗ về. Mặt trời tỏa những tia nắng cuối cùng xuống dòng sông tạo nên thứ ánh sáng lấp lánh như pha lê. Dòng sông vẫn chảy trôi theo năm tháng, trải qua bao mùa nước nổi, chứng kiến bao lớp người trưởng thành, sông vẫn là nơi chất chứa nhiều kỉ niệm thuở thiếu thời của chúng tôi.
Để rồi mai này, dù xa quê, nơi đất khách tôi cũng nhớ về con sông như nhớ một người bạn tuổi thơ. Khi ấy, dòng sông lại cuộn trào trong kí ức, chảy mãi trong tâm trí tôi một cảnh đẹp của quê hương.