Hôm nay con viết lá thư này là để kể cho bố một chuyện vui ở lớp con ạ. Trước khi kể con chúc bố khỏe mạnh và có thời gian đọc bức thư của con ạ. Bố ơi! Hôm nay con đc cô giáo khen đấy. Cụ thể là lúc sáng có một bạn trong lớp bị các anh chị lớp lớn dẫn đi đâu ý? Thế là con tò mò bèn đi theo. Cho đén lúc đến chỗ đó con mới biết là cậu ấy bị đánh. Nhưng không phải con đã lao vào để các anh chị đánh con đâu, con đã đi gọi giám hiệu nhà trường ra giải quyết. Sau một hồi thì mọi người đã trở nên bớt tức giận thì con và bạn con mới quay về lớp. Bố biết chuyện gì xảy ra khi con về lớp ko ạ? Bố đoán đúng rồi. Con nhận được nhiều lời khen của bạn bè và thầy, cô giáo đấy ạ.
Đến đây thì thư của con cũng đã hết rồi ạ. Một lần nữa con chúc bố khỏe mạnh, luôn thành công trong công việc. Con chào bố
Em thật vinh dự khi được các thầy cô chọn để làm điều này. Em sẽ cố gắng hết sức mình ạ”. Nghe con trả lời như vậy, cô Ngân bật cười rồi dặn dò con một số điều cần chú ý.
– Rồi sau đó thì sao? – Bố em vội vàng hỏi.
Em kể tiếp:
– Sau đó, buổi lễ khai giảng diễn ra với chương trình giống như mọi năm. Thế nhưng năm nay, con không ngồi ở dưới khán đài như các bạn, mà con ngồi ở phía sau sân khấu để chờ đến lượt mình. Lúc đó con hồi hộp và lo lắng lắm bố mẹ ạ. Vì lúc lên sân khấu, con sẽ trở thành tâm điểm của mọi người. Sẽ có rất nhiều bạn học sinh nhìn chăm chú vào con. Chỉ nghĩ thôi, con đã lo lắng lắm rồi. Thậm chí con còn định tìm cô để xin không lên tặng hoa nữa.
Bất ngờ, mẹ hỏi nói:
– Nhưng rồi con vẫn hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình đúng không?
– Tất nhiên rồi ạ! – Em tự tin trả lời mẹ rồi kể tiếp.
– Sau khi thầy hiệu trưởng phát biểu xong, cô Ngân ra hiệu cho con cầm bó hoa tiến lên sân khấu để tặng thầy. Con bước lên sân khấu với sự hồi hộp vô cùng. Những cuối cùng, con vẫn lấy hết can đảm để tiến thẳng về phía trước với nụ cười thật tự tin. Khi đến cạnh thầy, thì thầy hiệu trưởng đã cười với con. Nụ cười của thầy hiền lắm, nó khiến con quên hết những lo lắng và hồi hộp. Sau khi trao thầy bó hoa, thì con và thầy đã cùng nhau chụp một bức ảnh lưu niệm. Bức ảnh ấy sáng thứ 2 tuần tới, khi đi học lại thì con sẽ được nhận bố mẹ ạ.
Sau khi nghe em kể hết câu chuyện, bố mẹ em ai cũng rất vui mừng, bố em cười và bảo:
– Bố mẹ tự hào về con lắm. Bước vào năm học mới, con hãy cố gắng học tập để đạt kết quả tót nhẹ.
Answers ( )
Con chào bố ạ, đây là thư của con
Hôm nay con viết lá thư này là để kể cho bố một chuyện vui ở lớp con ạ. Trước khi kể con chúc bố khỏe mạnh và có thời gian đọc bức thư của con ạ. Bố ơi! Hôm nay con đc cô giáo khen đấy. Cụ thể là lúc sáng có một bạn trong lớp bị các anh chị lớp lớn dẫn đi đâu ý? Thế là con tò mò bèn đi theo. Cho đén lúc đến chỗ đó con mới biết là cậu ấy bị đánh. Nhưng không phải con đã lao vào để các anh chị đánh con đâu, con đã đi gọi giám hiệu nhà trường ra giải quyết. Sau một hồi thì mọi người đã trở nên bớt tức giận thì con và bạn con mới quay về lớp. Bố biết chuyện gì xảy ra khi con về lớp ko ạ? Bố đoán đúng rồi. Con nhận được nhiều lời khen của bạn bè và thầy, cô giáo đấy ạ.
Đến đây thì thư của con cũng đã hết rồi ạ. Một lần nữa con chúc bố khỏe mạnh, luôn thành công trong công việc. Con chào bố
Kí tên
……………………………..
>>Mong bạn nhận bài thì mod/ad ko xóa ạ
>>Chúc bạn học tốt ạ
Em thật vinh dự khi được các thầy cô chọn để làm điều này. Em sẽ cố gắng hết sức mình ạ”. Nghe con trả lời như vậy, cô Ngân bật cười rồi dặn dò con một số điều cần chú ý.
– Rồi sau đó thì sao? – Bố em vội vàng hỏi.
Em kể tiếp:
– Sau đó, buổi lễ khai giảng diễn ra với chương trình giống như mọi năm. Thế nhưng năm nay, con không ngồi ở dưới khán đài như các bạn, mà con ngồi ở phía sau sân khấu để chờ đến lượt mình. Lúc đó con hồi hộp và lo lắng lắm bố mẹ ạ. Vì lúc lên sân khấu, con sẽ trở thành tâm điểm của mọi người. Sẽ có rất nhiều bạn học sinh nhìn chăm chú vào con. Chỉ nghĩ thôi, con đã lo lắng lắm rồi. Thậm chí con còn định tìm cô để xin không lên tặng hoa nữa.
Bất ngờ, mẹ hỏi nói:
– Nhưng rồi con vẫn hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình đúng không?
– Tất nhiên rồi ạ! – Em tự tin trả lời mẹ rồi kể tiếp.
– Sau khi thầy hiệu trưởng phát biểu xong, cô Ngân ra hiệu cho con cầm bó hoa tiến lên sân khấu để tặng thầy. Con bước lên sân khấu với sự hồi hộp vô cùng. Những cuối cùng, con vẫn lấy hết can đảm để tiến thẳng về phía trước với nụ cười thật tự tin. Khi đến cạnh thầy, thì thầy hiệu trưởng đã cười với con. Nụ cười của thầy hiền lắm, nó khiến con quên hết những lo lắng và hồi hộp. Sau khi trao thầy bó hoa, thì con và thầy đã cùng nhau chụp một bức ảnh lưu niệm. Bức ảnh ấy sáng thứ 2 tuần tới, khi đi học lại thì con sẽ được nhận bố mẹ ạ.
Sau khi nghe em kể hết câu chuyện, bố mẹ em ai cũng rất vui mừng, bố em cười và bảo:
– Bố mẹ tự hào về con lắm. Bước vào năm học mới, con hãy cố gắng học tập để đạt kết quả tót nhẹ.
– Vâng ạ – chúc thi tốt nha bn–