Quê em ở ngoại thành Hà Nội. Nơi đây có cánh đồng lúa bao la, chạy dài bạt ngàn một màu xanh mơn mởn. Xa xa là xóm làng núp dưới những vườn cây sum suê hoa trái. Dãy núi tím ngắt mờ xa lấp ló chân mây. Hàng bạch đàn lao xao trong gió. Con đường làng như một dải lụa vắt ngang qua cánh đồng. Vào mùa lúa chín, cánh đồng trông như như một tấm thảm màu vàng nhung. Ngày mùa, đồng quê rộn tiếng nói cười. Những chú trâu nhở nha gặm cỏ trên những triền đê cao và dài. Chiều chiều, nơi bãi cỏ rộng trên đê, em nằm ngắm bầu trời mây trôi, ngắm mặt trời lặn sau dãy núi cao cao kia. Em lắng nghe con sông hiền hòa thì thầm kể chuyện tháng ngày cần mẫn chảy bên làng. Em thấy cây cầu bắc qua sông nối đôi bờ, suốt ngày rộn tiếng xe đưa người qua lại. Đẹp nhất là những đêm trăng sáng, sân nhà văn hóa thôn em rộn tiếng vui đùa. Em chơi đến tận khuya. Đêm về, trong giấc ngủ, em vẫn thấy trăng vàng chảy khắp thôn quê. Quê em đẹp lắm! Em rất tự hào về vẻ đẹp thanh bình của quê hương em.
quê hương là nơi chúng ta đã sinh ra và đã là 1 tuổi thư ko thê quên đc vs 1 người nào đó cứ đến tết về ai ai cx mong muốn về quên ăn tết và sum họp vs mn người ta thường có 1 câu thơ quê hương là trùm khế ngọt cho con trèo hái mỗi ngày những câu thơ đó mang thấm đẫm nỗi niềm xa quê hương và nói câu thơ này ai cx muốn trở về quên hương nó thật yên tĩnh ko có thích oto xe máy ồn ào ko nhưng thành phố con người ai cũng muốn bảo vệ quên hương đất nước mik ngày càng đoàn kết yêu thương nhau xây dưng và phát huy quê hương cảu mik phê phán những người ko biết xây dựng và phát nết sống tốt đẹp của quê hương mik đã sinh ra và ở đó quê hương phải càng cố gắng xây dựng quê hương mik hơn
Answers ( )
Quê em ở ngoại thành Hà Nội. Nơi đây có cánh đồng lúa bao la, chạy dài bạt ngàn một màu xanh mơn mởn. Xa xa là xóm làng núp dưới những vườn cây sum suê hoa trái. Dãy núi tím ngắt mờ xa lấp ló chân mây. Hàng bạch đàn lao xao trong gió. Con đường làng như một dải lụa vắt ngang qua cánh đồng. Vào mùa lúa chín, cánh đồng trông như như một tấm thảm màu vàng nhung. Ngày mùa, đồng quê rộn tiếng nói cười. Những chú trâu nhở nha gặm cỏ trên những triền đê cao và dài. Chiều chiều, nơi bãi cỏ rộng trên đê, em nằm ngắm bầu trời mây trôi, ngắm mặt trời lặn sau dãy núi cao cao kia. Em lắng nghe con sông hiền hòa thì thầm kể chuyện tháng ngày cần mẫn chảy bên làng. Em thấy cây cầu bắc qua sông nối đôi bờ, suốt ngày rộn tiếng xe đưa người qua lại. Đẹp nhất là những đêm trăng sáng, sân nhà văn hóa thôn em rộn tiếng vui đùa. Em chơi đến tận khuya. Đêm về, trong giấc ngủ, em vẫn thấy trăng vàng chảy khắp thôn quê. Quê em đẹp lắm! Em rất tự hào về vẻ đẹp thanh bình của quê hương em.
quê hương là nơi chúng ta đã sinh ra và đã là 1 tuổi thư ko thê quên đc vs 1 người nào đó cứ đến tết về ai ai cx mong muốn về quên ăn tết và sum họp vs mn người ta thường có 1 câu thơ quê hương là trùm khế ngọt cho con trèo hái mỗi ngày những câu thơ đó mang thấm đẫm nỗi niềm xa quê hương và nói câu thơ này ai cx muốn trở về quên hương nó thật yên tĩnh ko có thích oto xe máy ồn ào ko nhưng thành phố con người ai cũng muốn bảo vệ quên hương đất nước mik ngày càng đoàn kết yêu thương nhau xây dưng và phát huy quê hương cảu mik phê phán những người ko biết xây dựng và phát nết sống tốt đẹp của quê hương mik đã sinh ra và ở đó quê hương phải càng cố gắng xây dựng quê hương mik hơn