Share
tả về ngôi trường quê em (ko chép mạng ) hứa tim+5 sao+hay nhất nhưng văn phải hơn 40 dòng
Question
Lost your password? Please enter your email address. You will receive a link and will create a new password via email.
Answers ( )
Mình chỉ làm dc thế này thôi
BÀI LÀM
Trường của tôi là một ngôi trường của một tỉnh trung du miền núi,là nơi gắn bó với tôi biết bao nhiêu là kỉ niệm tuổi học trò ngây thơ trong sáng. Ngôi trường là nơi ươm mầm những giấc mơ của chúng tôi trở thành sự thực.Nơi có bạn hiền có cô giáo mến thương, luôn ân cần chỉ dạy cho chúng khôn lớn thành người.
Dưới những tán lá xanh mướt và những hàng cây cổ thụ,mái ngói của trường ẩn hiện với một màu xưa cũ chứ không phải là đỏ thắm như những ngôi nhà mới xây. Bước tới cổng trường, hai bên là hai cây phượng cổ thụ không biết được trồng từ bao giờ mà xum xuê cành lá. Những chú chim đủ loại thi nhau hót líu lo,nào là chào mào,nào là chích chòe , lại có thêm chìa vôi nữa. Âm thanh cất lên từ chúng khiến cho ngôi trường trở nên sống động và nhộn nhịp hẳn lên. Cổng trường được sơn bằng nước sơn màu xanh, bên trên có những lá cờ nhiều màu sắc được trang trí tạo vẻ tôn nghiêm cho ngôi trường.Lấp ló dưới tán cây là dòng chữ: “ trường tiểu học số 1 Lăng Thành”, vẫn ngày ngày chứng kiến những thế hệ học sinh cắp sách tới trường.
Ngôi trường đã được xây dựng từ lâu đời, những dãy nhà bao trùm rêu phong của năm tháng thời gian. Xung quanh trường tôi, cây cối được trông theo từng hàng, sân trường đã được lát gạch đỏ, còn những ô lớp thì được trồng đủ loại hoa. Cứ mỗi mùa , mối loại hoa lại đua nhau nở như tô thắm thêm cảnh tượng đẹp đẽ của trường. Không khí cú như vỡ òa náo động vào những ngày học. Từng đám học trò đứa thì chơi dây, đứa chơi cướp cờ,đứa thì lại túm tùm ngồi nói chuyện với nhau. Những mái hiên cũ kĩ và những bậc thềm đã in biết bao dấu chân của thế hệ học trò.
Chiếc trống trường lại trở thành thứ mà bọn trẻ chúng tôi yêu quí nhất mà cũng như là một vị có quyền lực nhất. Mỗi sớm mai mùa hè, khi trời còn tinh sương, tiếng trống vang lên giữa buối sáng trong trẻo báo hiệu giờ vào lớp.Những buổi tan trường, học sinh lại ùa ra như ong vỡ tổ, cười nói vui vẻ bước ra khỏi lắm, trên khuôn mặt không khỏi hứng khởi
Hàng dây leo trên những ô cửa lớp và cả những bàn ghế im lìm những ngày nghỉ trông thật yên tĩnh. Những mầm hoa súng màu hồng khiến tôi lại càng yêu ngôi trường của tôi. Khi mọi thứ đã gắn bó với tôi từ những ngày đầu đi học, từ những bài học vỡ lòng, trường là ngôi nhà thứ hai của tôi. Chẳng nơi đâu mà chôn dấu bao kỉ niệm học trò như nơi này, cũng chẳng nơi đâu có cô giáo như mẹ hiền , những khúc hát, những bức tranh đơn sơ,nhưng toát lên một thứ cảm xúc thật thân thuộc.
Chẳng ở đâu bằng không gian vừa yên bình vừa náo nhiệt lại đẹp đẽ như nơi đây. Mỗi khi bước chân trên con đường đến trường, lòng tôi lại bâng khuâng và vui sướng đến lạ lùng,Chỉ muốn chạy thật nhanh, qua cánh cổng trường rộng mở và đắm mình vào không gian tươi đẹp của ngôi trường yêu quí.
Chúc bạn học tốt
Trường của em mang tên một vị anh hùng dân tộc – Trường Tiểu học Trần Hưng Đạo. Ngôi trường này đã gán bó với em trong nhiều năm qua, đây là nơi em có nhiều kỉ niệm nhất.
Trường được xây dựng trên một khu đất rộng ở trung tâm phường. Từ xa, em đã nhìn thấy dãy nhà đồ sộ thấp thoáng dưới hàng cây xanh.
Tấm biển trường màu xanh đặt trên hai đầu trụ cổng chính, cổng trường rộng, hai cánh cửa bằng sắt màu xanh lam bóng loáng. Bên trong cổng trường là phòng trực của đội cờ đỏ. Phòng trực như một cái lán gỗ nhưng rất xinh xắn, mái ngói đỏ tươi, thấp thoáng dưới tán cây me đầu ngõ. Sân trường được tráng xi măng, có “đường hiệu bộ” đi vào sân và vào các dãy phòng học. Dọc theo “đường hiệu bộ” này là các khóm hoa luôn rập rờn, rập rờn trong vòm lá xanh non. Ớ phía bên phải văn phòng là cột cờ, lá cờ tung bay trong gió sớm. Trước cột cờ này, trên mảnh sân này, mỗi sáng thứ hai chúng em làm lễ chào cờ.
Mỗi lần chào cờ như thế, em luôn hình dung hình ảnh của đoàn quân Việt Nam đang hùng dũng tiến bước quân hành ra mặt trận, đem lại hòa bình, hạnh phúc cho dân tộc Việt Nam. Bao quanh sân trường, nơi em có nhiều kí ức ấy là ba dãy nhà đứng thành hình chữ u. Dãy nhà cao nhất hướng ra cổng. Đó là dãy nhà hai tầng gồm mười sáu phòng học, tường quét vôi màu xanh nhạt, cửa lớn sơn màu xanh lam, cửa sổ là những ô cửa kính lấp loáng, sáng trong. Dãy nhà bên phải là thư viện, phòng y tế, phòng truyền thông và phòng làm việc của Ban giám hiệu, phòng nào cũng được trang trí mang tính thẩm mĩ và khoa học. Dãy nhà bên trái gồm tám phòng học nổi bật với tường vôi mới sơn, mái ngói đỏ tươi, cửa lớp làm bằng gỗ xoan đào nổi vân như lụa.
Bên trong các trường học đều được trang trí đẹp mắt. Bảng đen bóng loáng, bàn ghế thẳng tắp thơm mùi gỗ mới. Trên tường những lẵng hoa nhiều màu sắc rực rỡ, rực rỡ như màu áo của các cô thiếu nữ. Nhìn bao quát xuống lớp học là ảnh Bác Hồ. Bác mỉm cười với chúng em. Mỗi lần nhìn ảnh Bác, em lại nhớ làu làu lời Bác dặn: “Non sông Việt Nam có trở nên tươi đẹp hay không, dân tộc Việt Nam có bước tới đài vinh quang để sánh vai với các cường quốc năm châu được hay không, chính là nhờ một phần lớn ở công học tập của các em”. Lời dặn dò của Bác trong thư em luôn ghi nhớ, nó thúc giục chúng em thi đua rèn đức luyện tài”. Thi đua học tập tốt để tiếp nối bàn tay xây dựng quê hương.
Rồi đây, từ mái trường thân yêu này, những cánh chim non sẽ bay cao, bay xa, bay đến mọi miền của Tổ quốc. Dù có đi đâu hay về dâu thì chúng em cũng không quên ngôi trường tiểu học này, nơi có biết bao bè bạn thân thương, có bao thầy cô sớm hôm chăm sóc, trang bị tri thức mỗi ngày. Em yêu nơi ấy biết nhường nào !
chúc bn học tốt nhé !!!
xin hay nhất nhé !!!!
mik chỉ viết ngắn đc thôi nhé thông cảm cho mik nha thanks bạn rất nhiều