Miêu tả một người bạn thân kết hợp tự sự sự kết hợp miêu tả biểu cảm

Miêu tả một người bạn thân kết hợp tự sự sự kết hợp miêu tả biểu cảm

0 thoughts on “Miêu tả một người bạn thân kết hợp tự sự sự kết hợp miêu tả biểu cảm”

  1. Năm tháng cứ thế trôi đi, chỉ có thời gian là thước đo tốt nhất cho tình cảm bạn bè. Trong suốt thời gian đó, có lẽ Diệp Anh là người bạn mà em yêu mến nhất, người bạn đã học với em từ suốt năm học lớp ba.

    Dáng người Diệp Anh dong dỏng cao, khuôn mặt bầu bĩnh, đầy đặn của bạn hễ ai nhìn đến cũng thấy đáng yêu. Nước da ngăm ngăm đen. Mái tóc dài óng ả. Cặp mắt đen láy lúc nào cũng mở to, tròn xoe như hai hòn bi ve. Chiếc mũi hếch và cái miệng rộng luôn tươi cười để lộ hai hàm răng trắng bóng. Ở Diệp Anh khi nào cũng toát lên vẻ năng động, tự tin, hóm hỉnh và hài hước nên rất dễ mến.

    Diệp Anh rất hiếu động, không lúc nào yên nghỉ chân tay. Trong giờ ra chơi, chỗ nào sôi động nhất là ở đó có Diệp Anh. Chúng em thường tụ tập nhóm ba, nhóm bảy ngồi xung quanh bạn Diệp Anh để nghe bạn kể chuyện. Mở đầu câu chuyện, Diệp Anh vẫn thường hay kể: “Cái hồi xưa ấy, đấy, cái hồi ấy, cái hồi mà bà tớ chưa sinh ra mẹ tớ ấy …”. Chỉ nghe có đến thế thôi là chúng em đã thấy buồn cười đến nỗi không thể nhịn được rồi mà cái mặt Diệp Anh vẫn cứ tỉnh như bơ. Đặc biệt, Diệp Anh có một trí nhớ rất tốt. Những câu truyện đã đọc hay đã nghe, Diệp Anh đều nhớ như in và kể lại bằng đúng giọng nhân vật nên rất cuốn hút và sinh động. Một mình Diệp Anh đóng đủ các vai, kết hợp với điệu bộ khôi hài khiến bọn em lăn lóc cười đến vỡ bụng.

    Diệp Anh luôn luôn làm ra những trò chơi thú vị. Bạn thường hay chơi cùng với chúng em trò bịt mắt bắt dê hay bó khăn. Vừa chạy lại vừa kêu tiếng dê be be nghe rất ngộ nghĩnh. Diệp Anh thường biểu diễn tiếng hát, tiếng ngựa hí và con sóc nâu hay leo trèo. Mỗi tiết mục, Diệp Anh đều được hoan nghênh nhiệt liệt và gây ra những trận cười nứt nẻ.

    Không chỉ là các bạn gái mà cả các bạn trai ngoài và trong lớp đều yêu mến bạn Diệp Anh. Nhưng thật không may, hai tuần trước đây, một tai nạn giao thông đã cướp đi tính mạng của người bạn mà chúng em yêu quý. Dù biết bạn đã khuất nhưng chúng em vẫn cứ coi như bạn vẫn sống và làm việc cùng chúng em, bây giờ bạn đang thi đỗ vào trường Amsterdam và đi du học rồi. Cô giáo vẫn gọi bạn đứng lên đọc bài và vẫn cứ lấy cơm, lấy gối cho bạn ăn học. Rồi mai đây phải xa mái trường thân yêu, em cũng sẽ mang theo nhiều kỷ niệm cùng với những yêu mến của cả lớp với bạn Diệp Anh.

    Reply
  2. Ông cha ta có câu:

    Bạn bè là nghĩa tương thân
    Khó khăn, thuận lợi ân cần có nhau.

    Đó là câu nói vô cùng thấm thía về tình bạn trong cuộc sống. Và em, cũng thật may mắn khi được gặp Thư – người bạn tuyệt vời nhất của em.

    Thư tên đầy đủ là Trần Minh Thư – một cô gái dễ thương và hiền lành. Thư có chiều cao khá khiêm tốn, chỉ 135cm, trong khi đó, em cao đến 158cm. Vì vậy, khi chúng em đi cạnh nhau, trông như một đôi đũa lệch. Mọi người thường đem điều này ra để trêu chọc, nhưng chẳng chút gì ảnh hưởng đến tình bạn của chúng em. Mái tóc của Thư có màu đen, rất mượt mà, được cắt ngắn ngang vai, ôm lấy khuôn mặt tròn bầu bĩnh của cậu ấy. Khiến cho Thư luôn trông thật đáng yêu. Làn da của Thư trắng hồng và mềm mại như em bé vậy. Đôi má của cậu ấy thì phúng phính. Hôm nào em cũng véo má Thư như một lời chào lúc gặp mặt. Đôi mắt Thư thì to tròn, đen lay láy, kết hợp với hàng mi dày, cong vút. Nhìn vô cùng ngây thơ, hệt như đôi mắt của mấy chú nai con. Vì khá thấp, nên nhìn Thư rất nhỏ bé, mọi người ưu ái đặt cho cậu ấy biệt danh là bé Thư. Còn Thư thì cũng rất thoải mái mà nhận biệt danh ấy, thỉnh thoảng cậu ấy còn tự xưng như vậy để đùa cùng mọi người.

    Thư là một học sinh được các thầy cô và bạn bè yêu mến. Bởi cậu ấy luôn vui vẻ, hòa đồng, lại ngoan ngoãn, không bao giờ vi phạm những quy định của lớp học. Tuy nhiên, cậu ấy học không giỏi lắm, những bài tập về nhà luôn khiến Thư phải đau đầu. Dù vậy, cậu ấy vẫn luôn cố gắng hoàn thành đầy đủ bài tập về nhà. Bài nào không hiểu thì sẽ hỏi thầy cô, bạn bè rồi tự viết vào vở. Chính điều đó đã khiến ai cũng khâm phục Thư.

    Từ lúc quen biết nhau đến nay, em và Thư luôn đi cùng với nhau. Mọi người trong lớp gọi chúng em là cặp bài trùng. Thân thiết là thế, nhưng lần gặp đầu tiên chúng em đã từng rất ghét nhau. Chuyện là hôm đấy, khi tập trung đầu năm học, do đi trễ nên em đã chạy vội vào trường, không để ý nên em lỡ va phải Thư và làm cậu ấy ngã sõng soài. Tuy nhiên vì vội quá nên em đã chạy đi ngay, mà không đỡ Thư dậy hay xin lỗi gì cả. Đến khi vào lớp, em may mắn vì đến đúng giờ, thế nhưng vì đến muộn nên chỉ còn một chiếc bàn trống ở sau lớp. Cô giáo bảo em hãy ngồi tạm ở đấy, chờ tuần sau Đại hội cô sẽ sắp xếp lại sau. Một lát sau, có một học sinh đi muộn, với đôi chân khập khiễng. Khi bạn ấy tiến lại gần và ngồi xuống cạnh em, thì em nhận ra ngay đó chính là người mình đã đẩy ngã lúc nãy. Vô cùng xấu hổ, em liền liên tục xin lỗi cậu ấy. Lúc đó, em đã sẵn sàng để nhận những lời đầy tức giận từ đối phương. Nhưng thật ngạc nhiên là cậu ấy chỉ cười xòa rồi bỏ qua. Giây phút ấy, em cảm thấy Thư thật là một thiên thần, vừa dễ thương lại vừa tốt bụng. Sau lần đó, chúng em thường xuyên nói chuyện và ngày càng thân thiết với nhau hơn.

    Từ đó đến nay, em và Thư luôn quan tâm, yêu thương lẫn nhau. Chúng em giúp đỡ nhau chuyện học tập, cùng nhau tiến bộ. Rồi lại chia sẻ, động viên nhau mọi chuyện trong cuộc sống. Nhiều lúc, em cảm thấy chúng em không chỉ là bạn thân nữa, mà giống như là hai chị em ruột thịt.

    Mỗi ngày, em luôn vui vẻ khi được làm bạn với Thư. Em mong rằng tình bạn này sẽ tiếp tục bền vững theo thời gian. Mãi cho đến về sau

    Reply

Leave a Comment