Hãy viết một đoạn văn khoảng 200 chữ trình bày suy nghĩ của em về câu nói người ta có nhiều nơi để đến nhưng chỉ có một chốn để quay về là gia đình

Question

Hãy viết một đoạn văn khoảng 200 chữ trình bày suy nghĩ của em về câu nói người ta có nhiều nơi để đến nhưng chỉ có một chốn để quay về là gia đình

in progress 0
Thiên Ân 3 years 2021-05-15T03:19:24+00:00 2 Answers 48 views 0

Answers ( )

    0
    2021-05-15T03:20:55+00:00

    Lúc còn ngồi trên ghế nhà trường chúng ta thường mơ mộng sẽ khám phá thế giới này như thế nào, chúng ta sẽ trưởng thành ra sao, sẽ làm được điều gì có ý nghĩa cho cuộc đời mình? Và những ước mơ đó là động lực để chúng ta cố học thật nhiều, để thực hiện được những khao khát của tuổi trẻ, để được đi thật xa chinh phục thế giới.

    Tôi, 27 tuổi và đang độc thân. Sự nghiệp đúng chuyên ngành, đúng đam mê và đang trên đà đi lên khiến cho tôi luôn phải cố gắng với hết thử thách này đến thử thách khác. Công việc bận rộn, đòi hỏi tôi phải thường xuyên phải di chuyển liên tục. Từ bé tôi đã ước được làm một công việc có thể đi nhiều nơi nên bây giờ, dù đi nhiều nhưng được làm việc tôi yêu thích và thỏa mãn sự khám phá nhiều miền đất mới khiến tôi không thấy mệt mỏi.

    Nhưng sống xa quê, bận rộn công việc đồng nghĩa với tần suất tôi trở về nhà cũng thưa dần. Ngày lễ bận chuẩn bị cho sự kiện nọ, sinh nhật mẹ lại vướng chuyến công tác xa… Những đầu việc không tên đó cứ cuốn tôi đi khỏi nơi tôi thuộc về.

    Đã có rất nhiều lần nhìn lại, tôi tự hỏi bản thân: “Rốt cuộc mình đang cố gắng để làm gì?”. Công việc tiến xa, đi xa cũng nhiều, tôi gần như đã đạt được những mục tiêu mà bản thân đã đặt ra, nhưng cuối cùng, hình như tôi lại đang xa cách với chính gia đình của mình.

    Có những tuần bận rộn, tôi chẳng có lấy một cuộc gọi về cho ba mẹ. Một năm, số lần tôi về thăm nhà cũng chỉ đếm được trên một bàn tay. Tôi cứ ngày càng xa gia đình như thế. Xa về khoảng cách, xa cả những yêu thương.

    Thời gian và mọi thứ ở thành phố này cứ cuốn tôi đi xa mãi, đến khi ngoảnh lại, chợt nhận thấy bên cạnh mình chẳng còn mấy ai. Cho đến một ngày nghe được tâm sự của một cô bé lớp 12: “Em muốn đi du học vì không muốn sống gần gia đình, em không muốn suốt ngày phải nghe tiếng cằn nhằn của ba”. Câu chuyện của cô gái nhỏ làm tôi nhớ đến những khát khao chinh phục thế giới của tôi vài năm trước, nhưng điều làm tôi chú ý là thứ “cằn nhằn” mà em đang ghét lại là điều mà tôi bây giờ đang “thèm” được nghe.

    Bất giác tôi lại tự hỏi mình, đã bao lâu rồi tôi không trở về nhà, đã bao lâu rồi tôi chẳng được nghe tiếng bố mắng, bao lâu rồi tôi không ăn một bữa cơm nhà. “Về nhà”, hai chữ mà có lẽ không chỉ tôi mà những người sống xa quê, những người bận rộn với guồng quay công việc đều cảm thấy quý trọng. Ai đó nói với tôi rằng: “Thế giới sẽ nhìn bạn là ai rồi sau đó sẽ chọn cách đối xử với bạn, nhưng nhà sẽ luôn yêu thương bạn vì bạn là chính bạn”. Đúng vậy, giờ tôi có thành công thế nào hay tôi có vấp ngã ra làm sao thì chỉ có bố tôi mới lo việc tôi có ăn đủ bữa không, mẹ tôi thì lo liệu tôi có được ngủ đủ giấc? Những yêu thương quen thuộc, sao bỗng nhiên lại trở thành những điều “xa xỉ”.

    Bây giờ tôi gần như có trong tay mọi thứ lúc nhỏ tôi ao ước thì điều duy nhất tôi muốn lại là được trở về nhà. Tôi không còn cái suy nghĩ muốn trở thành người lớn, không muốn đi thật nhiều nơi nữa. Có lẽ ở độ tuổi 27, khi chúng ta buộc phải trưởng thành hơn nữa để chinh chiến với những thử thách lớn hơn sắp tới thì điều chúng ta nuối tiếc chính là thời gian bình yên ở bên cạnh gia đình.

    Cuộc đời này là vậy, chúng ta thường tiếc nuối với những gì chúng ta bỏ lỡ quá nhiều. Này các bạn trẻ, chinh phục đam mê, chinh phục thế giới là nhiệt huyết đáng trân trọng nhưng đừng quên chinh phục nơi luôn dành tình yêu cho bạn.Tết này, hãy thử chinh phục bố bằng bữa ăn ngon, chinh phục mẹ bằng dụng cụ nấu bếp an toàn. Chỉ đơn giản vậy thôi là bạn đã có những ngày tết bình dị mà ý nghĩa, nạp lại năng lượng để sẵn sàng cho những hành trình sắp tới.

    Và cũng đừng quên lưu lại những khoảnh khắc cả nhà quây quần bên mâm cơm ấm cúng, để mỗi khi nhớ nhà, nhìn vào những giây phút hạnh phúc bình dị ấy, chúng ta lại biết trân quý hơn hai tiếng “gia đình”.

    0
    2021-05-15T03:21:08+00:00

    Đối với chúng ta chắc hẳn rất quen thuộc với câu nói :” Người ta có rất nhiều nơi để đi nhưng chỉ có một chốn để quay về đó là gia đình”. Đối với chúng ta cái quan trọng nhất đó chính là gia đình.Gia đình là nơi ta được sinh ra và lớn lên trong tình yêu thương của cha mẹ ông bà, những người thân yêu.Gia đình có vai trò rất to lớn đối với những thành viên trong gia đình.Gia đình là tổ ấm mà chúng ta luôn mong muốn được trở về trong niềm vui và hạnh phúc.Gia đình là nơi sẻ chia những khó khăn vất vả mà ta gặp phải trên đường đời.Nó còn là sức mạnh để cho chúng ta trưởng thành .Bên cạnh đó cũng có nhưng người ko quan tâm đến gia đìnhcủa mình.Những ông bố bà mẹ cờ bạc rượu chè, bỏ mặc gia đình con cái. Những đứa con ko biế quý trọng gia đình của mình, ko yêu thương cha mẹ, anh chị em trong nhà.Những người đó hư hỏng ko nghe lời khuyên ngăn của cha mẹ  để rồi phải chịu hậu quả cha mẹ thì từ mặt, nhà có nhưng ko thể về.Qua đó ta có thể thấy rằng gia đình là tổ ấm ,là chỗ dựa tinh thần vững chắc biết chừng nào!Là một học sinh đang ngồi trong ghế nhà trường, chúng ta cũng có thể làm những điều dù ko phải to lớn nhưng cũng có thể góp phần xây dựng tổ ấm hạnh phúc đó là biết nghe lời ông bà bố mẹ , cố gắng học thật tốt để ko phụ lòng mọi người.

Leave an answer

Browse

Giải phương trình 1 ẩn: x + 2 - 2(x + 1) = -x . Hỏi x = ? ( )