Quê hương là nơi tuổi thơ em được lớn lên tháng ngày. Nơi chôn rau cắt rốn, nơi dòng sữa mẹ thắm đượm tình quê hương. Hình ảnh cong sông quê cũng vì thế mà đi theo tuổi thơ đến tận bây giờ. Hình ảnh dòng sông trong xanh vẫn còn cho em bao kỷ niệm lúc ấu thơ.
Dòng sông quê đã ở đấy từ bao giờ. Hình ảnh con sông cong veo, uốn lượn như một con trăng khổng lồ. Mặt nước xanh thẳm, soi được mặt người. Tiếng nước róc rách thì thầm như tiếng nhạc du dương.Những cây nắm mọc hai bên bờ như những vệ sĩ tí hon đứa chờ đợi.
Buổi sáng, tiếng nước thanh tịnh. Những làn gió lướt qua mặt sông gợi lên cảm giác miên man. Không khí trong lành của buổi banh mai như muốn làm cho người ta những dòng tâm trạng từ đâu đó bỗng chợt xuất hiện. Sông như một người thiếu nữ. Có lúc, tiếng nước róc rách dịu dàng như đang hát. Có lúc, tiếng nước vội vàng, xối xã như đang giận dữ.
Buổi trưa hè, mặt sông ánh lên sự tao nhã. Dòng nước cô đọng một sự dịu dàng. Dưới ánh nắng chói chang của buổi trưa hè. Mặt sông càng đanh lên vẻ đẹp trong vắt. Dưỡi những bóng râm của những chiếc ô. Những người thợ câu cá, vẫn ngồi đó với sự kiên trì đợi cá cắn câu. Một chú cá vừa cắn câu, niềm vui như ko thể tả dâng trào trên khuôn mặt. Mặt sông khẽ rung động, rồi sau đó lắng trầm xuống dưới những ánh nắng chói chang…
Buổi chiều, mặt trời lửng ngang đồi. Mặt sông ánh lên màu cam đỏ dịu nhẹ. Như một chiếc gương màu cam đỏ với vẻ dịu hiền, đầm thắm. Màu cam đỏ ánh lên trong ánh chiều tà làm cho mặt sông thêm lấp lánh.
Biểu tối, mặt sông chỉ còn lại một màu đen. Màu đen vẫn long lanh như một đôi mắt của nơi làng quê này. Màu đen ánh lên sự huyền bí, ko thiếu phần trang trọng của dòng sông.
Con sông đã bao đời gắn bó vưới người dân quê em. Gắn bó với tuổi thơ của từng đứa trẻ ở nơi này. Con sông đã giúp cho dân làng em đánh bắt tôm cá, nước sinh hoạt . Lưu giữu truyền thống quê hương, những kỷ niệm êm đềm.Sông trở thành hồn quê, dù đi đâu ai cũng nhớ về…
Answers ( )
Bài làm:
Quê hương là nơi tuổi thơ em được lớn lên tháng ngày. Nơi chôn rau cắt rốn, nơi dòng sữa mẹ thắm đượm tình quê hương. Hình ảnh cong sông quê cũng vì thế mà đi theo tuổi thơ đến tận bây giờ. Hình ảnh dòng sông trong xanh vẫn còn cho em bao kỷ niệm lúc ấu thơ.
Dòng sông quê đã ở đấy từ bao giờ. Hình ảnh con sông cong veo, uốn lượn như một con trăng khổng lồ. Mặt nước xanh thẳm, soi được mặt người. Tiếng nước róc rách thì thầm như tiếng nhạc du dương.Những cây nắm mọc hai bên bờ như những vệ sĩ tí hon đứa chờ đợi.
Buổi sáng, tiếng nước thanh tịnh. Những làn gió lướt qua mặt sông gợi lên cảm giác miên man. Không khí trong lành của buổi banh mai như muốn làm cho người ta những dòng tâm trạng từ đâu đó bỗng chợt xuất hiện. Sông như một người thiếu nữ. Có lúc, tiếng nước róc rách dịu dàng như đang hát. Có lúc, tiếng nước vội vàng, xối xã như đang giận dữ.
Buổi trưa hè, mặt sông ánh lên sự tao nhã. Dòng nước cô đọng một sự dịu dàng. Dưới ánh nắng chói chang của buổi trưa hè. Mặt sông càng đanh lên vẻ đẹp trong vắt. Dưỡi những bóng râm của những chiếc ô. Những người thợ câu cá, vẫn ngồi đó với sự kiên trì đợi cá cắn câu. Một chú cá vừa cắn câu, niềm vui như ko thể tả dâng trào trên khuôn mặt. Mặt sông khẽ rung động, rồi sau đó lắng trầm xuống dưới những ánh nắng chói chang…
Buổi chiều, mặt trời lửng ngang đồi. Mặt sông ánh lên màu cam đỏ dịu nhẹ. Như một chiếc gương màu cam đỏ với vẻ dịu hiền, đầm thắm. Màu cam đỏ ánh lên trong ánh chiều tà làm cho mặt sông thêm lấp lánh.
Biểu tối, mặt sông chỉ còn lại một màu đen. Màu đen vẫn long lanh như một đôi mắt của nơi làng quê này. Màu đen ánh lên sự huyền bí, ko thiếu phần trang trọng của dòng sông.
Con sông đã bao đời gắn bó vưới người dân quê em. Gắn bó với tuổi thơ của từng đứa trẻ ở nơi này. Con sông đã giúp cho dân làng em đánh bắt tôm cá, nước sinh hoạt . Lưu giữu truyền thống quê hương, những kỷ niệm êm đềm.Sông trở thành hồn quê, dù đi đâu ai cũng nhớ về…
`\color{black}{text{Cherryáo Blink.Olympia}}`
Hok tốt!