Share
Câu 1: (5 điểm) Đọc đoạn văn, thực hiện các yêu cầu sau: Anh xoay sang người con gái đang một mắt đọc cuốn sách, một mắt lắng nghe, chân cô đung đưa k
Question
Câu 1: (5 điểm)
Đọc đoạn văn, thực hiện các yêu cầu sau:
Anh xoay sang người con gái đang một mắt đọc cuốn sách, một mắt lắng nghe, chân cô đung đưa khe khẽ, nói:
– Và cô cũng thấy đấy, lúc nào tôi cũng có người trò chuyện. Nghĩa là có sách ấy mà. Mỗi người viết một vẻ.
– Quê anh ở đâu thế? Họa sĩ hỏi.
– Quê cháu ở Lào Cai này thôi. Năm trước, cháu tưởng cháu đi xa lắm cơ đấy, hóa lại không. Cháu có ông bố tuyệt lắm. Hai bố con cùng viết đơn xin ra lính đi mặt trận. Kết quả: bố cháu thắng cháu một – không. Nhân dịp Tết, một đoàn các chú lái máy bay lên thăm cơ quan cháu ở Sa Pa. Không có cháu ở đấy. Các chú lại cử một chú lên tận đây. Chú ấy nói: nhờ cháu có góp phần phát hiện một đám mây khô mà ngày ấy, tháng ấy, không quân ta hạ được bao nhiêu phản lực Mĩ trên cầu Hàm Rồng. Đối với cháu, thật là đột ngột, không ngờ lại như thế. Chú lái máy bay có nhắc đến bố cháu, ôm cháu mà lắc “Thế là một – hòa nhé!”. Chưa hòa đâu bác ạ. Nhưng từ hôm ấy cháu sống thật hạnh phúc. Ơ, bác vẽ cháu đấy ư? Không, không, đừng vẽ cháu! Để cháu giới thiệu với bác những người khác đáng cho bác vẽ hơn…
(Lặng lẽ Sa Pa, Nguyễn Thành Long, SGK Ngữ văn 9, Tập 1, NXBGD)
a. Xác định phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong đoạn văn.
b. Phân tích cấu tạo ngữ pháp câu văn sau: Năm trước, cháu tưởng cháu đi xa lắm cơ đấy, hóa lại không.
c. Qua đoạn văn, theo em có thể giải thích vì sao anh thanh niên lại từ chối Không, không, đừng vẽ cháu! Để cháu giới thiệu với bác những người khác đáng cho bác vẽ hơn…
d. Viết đoạn văn nghị luận (không quá 5 câu) trình bày cảm nhận của em về đoạn văn trên.
in progress
0
Môn Văn
4 years
2021-06-23T06:57:23+00:00
2021-06-23T06:57:23+00:00 1 Answers
41 views
0
Answers ( )
câu 1 :
a, PTBĐ chính : tự sự
b, Năm trước,// cháu// tưởng cháu đi xa lắm cơ đấy, hóa lại không.
TN CN VN
c, Anh thanh niên từ chối lời mời vẽ chân dung của ông họa sĩ bởi anh nghĩ mình chưa xứng đáng, theo anh sự đóng góp của mình là nhỏ bé so với thành công của cả kháng chiến, cả dân tộc. Và vẫn còn nhiều người khác xứng đáng hơn anh, như bố anh chẳng hạn hay như đồng chí làm trên đỉnh Phan – xin – păng cao 3000m. Qua đó, ta ca ngợi, thêm trân trọng vẻ đẹp khiêm tốn của chàng trai trẻ.
d, Chỉ với một đoạn văn ngắn ngủi nhưng cũng đã khái quát cho ta những nét đẹp đáng quý của anh thanh niên. Anh trân trọng những vị khách ở phương xa lại chơi, anh hồ hởi, cởi mở nói chuyện với ông họa sĩ cùng cô kĩ sư một cách tự nhiên, lạ nhưng quen. Anh hạnh phúc biết bao khi góp công vào kháng chiến, nhưng cũng chỉ coi đó là một đóng góp nhỏ nhoi, một tinh thần yêu nước, một tinh thần xung phong vì Cách Mạng còn thể hiện rõ hơn nữa qua chi tiết cả anh và bố cùng viết đơn xin ra lính đi mặt trận. Hơn nữa anh còn biết tạo cho mình một lối sống văn minh, đọc sách, tìm nguồn vui từ sách. Anh khiêm tốn từ chối lời mời của ông họa sĩ vì theo anh đóng góp của mình chẳng đáng là bao và còn giới thiệu cho ông nhiều người khác nữa.