Các bạn yêu ui giải hộ mình iii ^^ Hơi mờ tý :<<

Các bạn yêu ui giải hộ mình iii ^^ Hơi mờ tý :<<
cac-ban-yeu-ui-giai-ho-minh-iii-hoi-mo-ty

0 thoughts on “Các bạn yêu ui giải hộ mình iii ^^ Hơi mờ tý :<<”

  1. 1. – Từ tượng thanh: nhốn nháo, xôn xao, tru tréo, 

    – Từ tượng hình: mải mốt, xồng xộc, vật vã, rũ rượi, xộc xệch, 

    -> tác dụng: việc sử dụng từ tượng hình, từ tượng thanh đã diễn tả rõ ràng hơn, sinh động hơn hoàn cảnh lúc lão hạc chết và cái chết của lão hạc.

    2.   Cái chết của lão Hạc là do rất nhiều nguyên nhân tạo thành. Lão chết do hoàn cảnh sống khổ đói, rách rướm, túng quẫn. Điều đó đã đẩy Lão Hạc đến cái chết như một sự tự giải thoát.  Lão chọn cái chết vì như vậy sẽ bảo toàm căn nhà, đồng tiền, mảnh vườn, những vốn liếng cuối cùng để lại cho cậu con trai.  Đây là cái chết tự nguyện, xuất phát từ lòng thương con âm thầm, sâu sắc, cùng với lòng tự trọng của Lão Hạc.

    3. Tôi là ông Giáo, bạn thân của Lão Hạc. Cuộc sống của chúng tôi cũng khốn khó vô cùng do bị áp bức, bọc lột. Bạn tôi, lão Hạc, lão nghèo lại già yếu, quanh năm làm thuê cuốc mướn kiếm cái ăn. Con trai lão bỏ nhà đi đồn điền cao su, lão sống một mình với con chó tên là cậu Vàng. Bỗng dưng một hôm, lão chạy sang hớt hải chạy sang, nhìn thấy tôi , lão nghẹn ngào báo với tôi tin bán cậu Vàng:

    – Cậu Vàng đi đời rồi, ông Giáo ạ! Tôi giật mình, bởi lão coi cậu Vàng như một người bạn tri kỉ vâyh mà…

    Tôi hỏi tiếp:

    – Cậu Vàng sao đi vậy? Cụ bán à?

    Lão gật gật, chẳng nói nên lời, giọng khàn hẳn:

    – Bán rồi ông ạ, họ vừa bắt xong.

    Nhìn khuôn mặt tội nghiệp của lão mà lòng tôi nghẹn đắng. Lão cố tỏ ra vui vẻ, mặt gượng cười mà như mếu, nước mắt ầng ậc chực chờ chả. 

    Nhìn lão hồi lâu rồi tôi cố trấn an lão rồi hỏi:

    – Vậy lão để cho chúng bắt á?

    Vừa dứt lời, mặt lão bỗng có rúm lại, những nếp nhằn hằn trên khuôn mặt già nua tội nghiệp kia xô ép vào nhau, lão khóc hu hu, trong tiếng khóc ấy là nỗi đau xé lòng của lão. Đó là tiếng khóc của sự đau đớn, sự tủi nhục của một con người đã bán đi tất cả những gì mà họ yêu quý nhất. Tối thấy rất thương lão và trân trọng lão nhiều hơn.

       Từ sau hôm ấy lão Hạc sống mòn mỏi, có món gì thì ăn món đấy. Tôi ngấm ngầm giúp đỡ nhưng lão nhất quyết từ chối. Tôi càng kính trọng hơn lòng tự trọng của lão. Nhưng khi nghe Binh Tư kể chuyện Lão Hạc xin bả chó đánh trộm chó tôi liền nghĩ lão đã vì miếng ăn vì cái đói mà lão tha hóa biến chất ư? Điều đó làm tôi rất thật vọng.

        Một hôm bỗng có tiếng xôn xao bên nhà lão Hạc tôi vội chạy sang tôi không thể tin nổi: Lão Hạc dùng bả chó để tự tử. Lão chết một cách đau đớn dữ dội. Tôi tự trách bản thân mình vì dã nghi nghờ lão. Phải chăng đó là cái chết vì con để chấm dứt kiếp sống mòn, để tránh tha hóa biến chất để khẳng định lương tâm trong sạch? Cái chết đó thật ám ảnh cho tôi.

    Reply

Leave a Comment