“Mùa xuân của tôi – mùa xuân Bắc Việt, mùa xuân của Hà Nội – là mùa xuân có mưa riêu riêu, gió lành lạnh, có tiếng nhạn kêu trong đêm xanh, có tiếng trống chèo vọng lại từ những thôn xóm xa xa, có câu hát huê tình của cô gái đẹp như thơ mộng…
(…) Đẹp quá đi, mùa xuân ơi – mùa xuân của Hà Nội thân yêu, của Bắc Việt thương mến. Nhưng tôi yêu mùa xuân nhất là vào khoảng sau ngày rằm tháng giêng, Tết hết mà chưa hết hẳn, đào hơi phai nhưng nhụy vẫn còn phong, cỏ không mướt xanh như cuối đông, đầu giêng, nhưng trái lại, lại nức một mùi hương man mác.”
Xác định các biện pháp tu từ được tác giả sử dụng trong đoạn trích và nêu tác dụng.
– Biện pháp tu từ:
+ Điệp ngữ ” mùa xuân “
`->` Điệp ngữ nhấn mạnh vẻ đẹp quyến rũ của thiên nhiên mùa xuân đã làm cho tác giả xao xuyến, bồi hồi.
+ Liệt kê `->` Diễn tả đầy đủ sâu sắc cảnh vật, hiện tượng, sự việc đặc trưng chỉ có tiết trời sang xuân mới có, để cho ta thấy được không khí rộn ràng, tràn đầy sức sống trong con người cũng như thiên nhiên đã hoà lại làm một.
+ So sánh `->` Làm bật tiếng hát trong trẻo, lãng mạn làm cho tác giả cảm thấy say mê, cuốn hút theo từng câu hát. Và đi cùng với những bài hát trữ tình là khung cảnh thiên nhiên giờ đã khác với mùa đông, mùi hương, hình dạng đã thay đổi theo mùa. Qua đó cho ta thấy được sự lãng mạn, bay bổng trong ngòi bút tài hoa của Vũ Bằng.
– Tác dụng chung về mặt nghệ thuật:
+ Làm cho câu văn trở lên sinh động, tăng sức gợi hình, gợi cảm, gây ấn tượng mạnh với người đọc…